NÉN HƯƠNG CHO MẸ
Ba nén hương trước bàn thờ Mẹ,
Con cúi đầu ngấn lệ rưng rưng…
Lòng con thương nhớ vô cùng,
Mẹ giờ đã khuất ngàn trùng trùng xa…
Tang chồng mang, chan hòa nước mắt,
Mẹ tảo tần dẫn dắt đàn con.
Tuổi đời tuy hãy còn son,
Hai vai gánh nặng, Mẹ hon héo dần !
Bao ngày chẳng ngại ngần mưa nắng,
Những đêm dài gần trắng vá, may…
Đàn con khôn lớn từng ngày,
Mẹ càng mắt bạc, thêm dày tóc sương.
Rồi con lớn, mỗi đường mỗi ngã,
Giữa giòng đời vất vả ngược xuôi…
Mẹ già chiếc bóng đơn côi,
Ngày trông tin nhạn, đêm soi bóng buồn !
Âu lo làm Mẹ tuôn giòng lệ,
Nhớ thương nhờ kinh kệ giải khuây
Chiều chiều nhìn đám mây bay,
Lâm râm khấn nguyện, lần tay hạt tràng …
Tin Mẹ mất, ngỡ ngàng… một sớm,
Giữa trời buồn mới chớm hè sang…
Chút tình còn lại vội vàng,
Đã bay vụt mất, bàng hoàng thinh không!
Hình như trời làm giông đâu đó ?
Cả đất trời chao đổ nghiêng nghiêng…
Mẹ đã về cõi thần tiên,
Lìa xa hẳn chốn triền miên nhọc nhằn !
Thơ nhớ Mẹ, mấy vần con viết,
Với nỗi lòng khôn xiết buồn đau.
Tình thương của Mẹ tìm đâu ?
Muôn đời con khắc vết sâu trong lòng.
Nơi xứ lạ hồn Đông, tim rét,
Từng đêm về da diết khôn nguôi,
Con thầm nhớ Mẹ, Mẹ ơi !!!
Thu Tâm
Tháng Sáu Mùa Giỗ Mẹ
Con cúi đầu ngấn lệ rưng rưng…
Lòng con thương nhớ vô cùng,
Mẹ giờ đã khuất ngàn trùng trùng xa…
Tang chồng mang, chan hòa nước mắt,
Mẹ tảo tần dẫn dắt đàn con.
Tuổi đời tuy hãy còn son,
Hai vai gánh nặng, Mẹ hon héo dần !
Bao ngày chẳng ngại ngần mưa nắng,
Những đêm dài gần trắng vá, may…
Đàn con khôn lớn từng ngày,
Mẹ càng mắt bạc, thêm dày tóc sương.
Rồi con lớn, mỗi đường mỗi ngã,
Giữa giòng đời vất vả ngược xuôi…
Mẹ già chiếc bóng đơn côi,
Ngày trông tin nhạn, đêm soi bóng buồn !
Âu lo làm Mẹ tuôn giòng lệ,
Nhớ thương nhờ kinh kệ giải khuây
Chiều chiều nhìn đám mây bay,
Lâm râm khấn nguyện, lần tay hạt tràng …
Tin Mẹ mất, ngỡ ngàng… một sớm,
Giữa trời buồn mới chớm hè sang…
Chút tình còn lại vội vàng,
Đã bay vụt mất, bàng hoàng thinh không!
Hình như trời làm giông đâu đó ?
Cả đất trời chao đổ nghiêng nghiêng…
Mẹ đã về cõi thần tiên,
Lìa xa hẳn chốn triền miên nhọc nhằn !
Thơ nhớ Mẹ, mấy vần con viết,
Với nỗi lòng khôn xiết buồn đau.
Tình thương của Mẹ tìm đâu ?
Muôn đời con khắc vết sâu trong lòng.
Nơi xứ lạ hồn Đông, tim rét,
Từng đêm về da diết khôn nguôi,
Con thầm nhớ Mẹ, Mẹ ơi !!!
Thu Tâm
Tháng Sáu Mùa Giỗ Mẹ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét