Phải chi con sáo sang sông,
Sáo đừng lưu luyến mắt trông liếc về.
Sáo đã bỏ lỡ câu thề,
Bước chân phiêu lãng nhớ gì đường xưa ?
Phải chi trời đừng đổ mưa,
Ta đâu gặp gỡ đường thưa vắng người .
Mong manh chỉ một nụ cười,
Tia nhìn lúng liếng ánh ngời nhớ nhung.
Phải chi ta đừng ngại ngùng,
Sợ cây cầu gãy, sợ chùng giây tơ.
Giữ tình chỉ mãi ban sơ,
Giữ dài ngăn cách, ngẩn ngơ sáo buồn !
Phải chi những cánh chuồn chuồn,
Bay đi đừng đậu cho buồn nhánh cây .
Ngày xưa tiếng sáo thơ ngây ,
Quyện trong dòng nhạc , đó đây giao hòa.
Bây giờ sáo bỏ đi xa,
Cho mây tan tác , nhạt nhòa lối bay.
Vỡ tan ước mộng mượn vay,
Ta đây, sáo đấy bàn tay vuột rời…
Bơ vơ tiếng hát rã rời,
Hằn sâu góc nhớ những lời nghẹn đau!
Duyên này thôi để mai sau,
Cung đàn lỗi nhịp phải đâu lỗi người …
Ta xin trả lại cho đời,
Mượn làn gió cất thay lời cho ta…,
Thu Tâm
Sáo đừng lưu luyến mắt trông liếc về.
Sáo đã bỏ lỡ câu thề,
Bước chân phiêu lãng nhớ gì đường xưa ?
Phải chi trời đừng đổ mưa,
Ta đâu gặp gỡ đường thưa vắng người .
Mong manh chỉ một nụ cười,
Tia nhìn lúng liếng ánh ngời nhớ nhung.
Phải chi ta đừng ngại ngùng,
Sợ cây cầu gãy, sợ chùng giây tơ.
Giữ tình chỉ mãi ban sơ,
Giữ dài ngăn cách, ngẩn ngơ sáo buồn !
Phải chi những cánh chuồn chuồn,
Bay đi đừng đậu cho buồn nhánh cây .
Ngày xưa tiếng sáo thơ ngây ,
Quyện trong dòng nhạc , đó đây giao hòa.
Bây giờ sáo bỏ đi xa,
Cho mây tan tác , nhạt nhòa lối bay.
Vỡ tan ước mộng mượn vay,
Ta đây, sáo đấy bàn tay vuột rời…
Bơ vơ tiếng hát rã rời,
Hằn sâu góc nhớ những lời nghẹn đau!
Duyên này thôi để mai sau,
Cung đàn lỗi nhịp phải đâu lỗi người …
Ta xin trả lại cho đời,
Mượn làn gió cất thay lời cho ta…,
Thu Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét