Em cô bé mộng mơ, anh vẫn bảo ,
Cả tâm hồn luôn sũng ướt vần thơ,
Anh thì không , chẳng câu nào trong não,
Vì tránh xa những suy nghĩ vẩn vơ …
Anh hay hỏi vì sao em dễ khóc,
Có mưa nằm ẩn sẵn dưới hàng mi ?
Còn anh ư ? Đó là điều khó nhọc,
Cố gắng anh không để nhớ, buồn gì .
Anh cũng đã dặn em thôi đừng nhé,
Quên hết đi bao chuyện cũ thương sầu.
Hãy cố vui dù nhiều điều khó thể,
Ngày ngắn thêm có chờ đợi ai đâu!
Anh còn nói sợ làm em thương cảm,
Khi vô tình anh gợi vết thương xưa.
Nhưng anh ơi, càng tỏ ra kềm hãm,
Tơ mỏng manh dễ đứt có ai ngờ !
Hãy cho em trút vơi niềm tâm sự ,
Xin anh cùng chia xẻ chút trở trăn.
Bao rối ren giữa chốn đời, phố chợ,
Luôn phủ mờ em trong nỗi băn khoăn…
Cơn mưa dầm cũng có ngày tạnh ráo,
Nỗi lòng tuôn sẽ cạn chẳng gọi mời.
Xin anh hiểu, có đôi khi giông bão
về nhận chìm em trong gió chơi vơi…
Em vẫn mong bầu trời khuya mau sáng,
Ánh dương về bôi xóa hết đêm đen .
Một giấc mơ mang niềm tin tươi rạng ,
Sẽ cho em một hạnh phúc đáp đền …
Thu Tâm
Cả tâm hồn luôn sũng ướt vần thơ,
Anh thì không , chẳng câu nào trong não,
Vì tránh xa những suy nghĩ vẩn vơ …
Anh hay hỏi vì sao em dễ khóc,
Có mưa nằm ẩn sẵn dưới hàng mi ?
Còn anh ư ? Đó là điều khó nhọc,
Cố gắng anh không để nhớ, buồn gì .
Anh cũng đã dặn em thôi đừng nhé,
Quên hết đi bao chuyện cũ thương sầu.
Hãy cố vui dù nhiều điều khó thể,
Ngày ngắn thêm có chờ đợi ai đâu!
Anh còn nói sợ làm em thương cảm,
Khi vô tình anh gợi vết thương xưa.
Nhưng anh ơi, càng tỏ ra kềm hãm,
Tơ mỏng manh dễ đứt có ai ngờ !
Hãy cho em trút vơi niềm tâm sự ,
Xin anh cùng chia xẻ chút trở trăn.
Bao rối ren giữa chốn đời, phố chợ,
Luôn phủ mờ em trong nỗi băn khoăn…
Cơn mưa dầm cũng có ngày tạnh ráo,
Nỗi lòng tuôn sẽ cạn chẳng gọi mời.
Xin anh hiểu, có đôi khi giông bão
về nhận chìm em trong gió chơi vơi…
Em vẫn mong bầu trời khuya mau sáng,
Ánh dương về bôi xóa hết đêm đen .
Một giấc mơ mang niềm tin tươi rạng ,
Sẽ cho em một hạnh phúc đáp đền …
Thu Tâm
NHƯ LÀ MƠ . .
.
(Họa lại bài “Ước Mơ”
của TH Thu Tâm - Mến
tặng)
Vẫn ước mơ, Em ngoan hiền
dễ bảo
Để tâm hồn trong trắng ngập
hồn thơ
Hình bóng em ghi sâu vào tâm
não
Hai phương trời xa thẳm, nỗi
bơ vơ …
Nhớ gì không? Vì sao em muốn
khóc
Rồi âm thầm để lệ
ướt hoen mi
Hãy nói đi – cho vơi sầu
khổ nhọc
Thương nhau hoài trọn kiếp,được
những gì !
Trong giấc mộng Em bảo
: Đừng quên nhé
Chuyện xa xưa, sao xóa sạch
âu sầu
Dẫu cách xa, tình vẫn sâu
như thể …
Núi cao xanh biển rộng, biết
tìm đâu ?
Đợi
chờ Em, như thần giao cách cảm
Tình
mộng mơ lỗi hẹn bến đò xưa
Xóa
tan đi những chuổi sầu ảm đạm
Ánh
sao băng vụt tắt liệm nào ngờ !
Giai
nhân hỡi, chung vui cùng thế sự
Ly
rượu nồng nhấp cạn giữa đêm trăng
Mãi
vẩn vơ như người xa quán chợ
Mảng
lục bình trôi giạt bến lạ, quen…
Đêm
thất tịch mưa ngâu, rồi lại ráo
Tình
Ngưu Lang Chức Nữ gọi đón mời
Bến
sông Ngân mong cầu đừng mưa bão
Hồn
đắm say mộng đẹp rượu đầy vơi.
Nhớ
những chiều bóng hoàng hôn chói sang
Cầm
tay nhau hò hẹn dưới sao đêm
Mãi
ước mơ phút ân tình tỏ rang
Niềm
vui chung đôi lứa được báo đền .
Nguyên Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét