Thứ Sáu, 28 tháng 6, 2019

KHÚC TƯƠNG TƯ

KHÚC TƯƠNG TƯ

 

Em ngồi trong cõi buồn tênh

Tưởng về người đã lênh đênh xa vời

Còn đây chỉ nửa nụ cười

Cùng đôi mắt bạc nhớ người thuở xưa

Thời gian vùn vụt song thưa

Mỗi niên trở ngược như mưa gọi sầu

Tóc dang dở sớm phai mầu

Xác thân vay mượn đã nhầu gió sương

Hơi chàng quanh quẩn còn đương

Bóng người tận mãi chín phương mịt mùng

Một đi là cách ngàn trùng

Vẫy tay nuốt lệ hẹn cùng chia ly

Ngưu Lang Chức Nữ tình bi

Muôn năm vẫn có ngày ghi hợp đoàn

Riêng chàng với thiếp tơ đàn

Đứt giây từ bận mây ngàn phủ ngang

Phím ngưng để nhịp dở dang

Da mang u uẩn một trang tình sầu

Cỏ cây vẫn thắm xanh mầu

Mặc ai ngơ ngẩn nghiêng đầu gọi nhau...

 

Nhã Giang Thu Tâm




Thứ Hai, 24 tháng 6, 2019

THUỞ ẤY HỌC TRÒ




THUỞ ẤY HỌC TRÒ

Thuở ấy còn đang tuổi đợi chờ
Trong ngần tròng mắt vẻ ngây thơ
Ánh nhìn ngơ ngác, đời chưa nhuốm.
He hé môi cười nụ mộng mơ

Cao Nguyên thanh vắng cuối mùa thi
Rợp góc rừng xanh bóng dã quỳ
Hái trộm mà nghe lòng rộn rã
Đường về len lén bước chân đi …

Gió cợt đùa trên những cánh hoa
Ngả nghiêng đón ánh nắng chan hòa
Đơn sơ hoang dã đời sơn nữ 
Ẩn chốn rừng cao, đợi tháng qua 

Thả từng bước chậm giữa chiều sương
Nắng muộn đùa trêu rám má hường
Hoa dại trong tay lòng rộn rã
Bên đường hoa níu bước chân vương

Năm tháng vụt qua đã nửa đời 
Sắc hoa ngày ấy mãi chưa vơi
Cao nguyên vẫn đó niềm xao xuyến
Sơn nữ ngày nao đã biệt khơi…

Nhã Giang Thu Tâm


Thứ Sáu, 21 tháng 6, 2019

TÌNH CHÂN


TÌNH CHÂN 


Tình yêu mang ý nghĩa thâm sâu
Người, vật cần chung hai mái đầu
Chỉ một vòng ôm đầy ấm áp
Ngàn trùng, khổ ải cũng là đâu!

Thượng Đế tạo ra lắm bất ngờ
Người đi, người đuổi để tình mơ
Khi gần quấn quýt, tràn trong mộng
Chớp mắt... một người đứng ngẩn ngơ...

Lòng người phức tạp khó nhìn ra
Lời hứa đôi khi lại chỉ là…
Đùa giỡn mua vui trong thoáng chốc
Xem đời như những chuyến xe qua

Cây cỏ còn cần được vuốt ve
Chân tình đâu nhất thiết phô khoe
Con tim rung động, lời không nói
Ánh mắt dịu dàng chẳng dấu che

Hạnh phúc trải cùng khắp mọi nơi
Phải đâu chỉ mỗi có con người
Chim muông, cầm thú đều say đắm
Động vật bao giờ yêu giỡn chơi!


Nhã Giang Thu Tâm


Thứ Tư, 19 tháng 6, 2019

CẢM KÍCH



CẢM KÍCH

Các bạn của TT ơi, hãy cùng TT chia sẻ chuyện vui bất ngờ này nha.

Suốt mấy ngày đầu tháng Sáu, khí hậu bỗng nhiên thay đổi lạ thường. Trời nắng nóng trên 100 độ khiến hai con mắt tưởng sắp biến thành than hồng, hơi thở ngắt quãng cứ ngáp ngáp như cá bị ngộp nước khiến TT không dám bước ra đến cửa. Tiếp đến là mấy ngày trở lạnh đến run người dù trốn trong nhà trùm áo len hẳn hoi, lại từ bỏ mọi công việc để khỏi phải bướcđi ra ngoài. TT hầu như biến thành “Tiểu cốc bà bà” nếu không có cái hẹn với ... người tình muôn thuở “Family doctor” sáng nay.

Vậy đó nên đành phải hạ sơn, vừa đi vừa sụt sùi như hồi bé bị đòn oan, quả đáng tội thuở nhỏ TT rất ít bị đòn vì rất hiền và ngoan. Chẳng qua là sợ đau nên không dám làm trái ý mẹ thôi, chứ cũng lì lắm lắm.  Chỉ có cái nhát cáy là không ai bằng, lúc nào cũng phải núp sau lưng anh chị hay bạn bè mới dám lộ diện. Đến xe đạp cũng không biết chạy vì sợ ngã đau nên có dám đi đâu một mình đâu!. Thế mà một thời gian cũng bị đời (sau 75)... đá lên đá xuống đến te tua hoa lá cành đấy các bạn ạ. Khổ thân thì thôi, tuy thế vẫn ráng tu luyện cho đủ cứng gan để sống còn mà nuôi con và một đức ông chồng tù tội. Thân bèo bọt ốm lên ốm xuống từ bé đến lớn, chỉ dùng thuốc thay cơm... Không hiểu sao lúc đó lại mạnh cùi cụi, tay bế con thơ, tay lôi kéo bao bì, lưng thì balo quà cáp. Ôi chao, lặn lội hết rừng sâu này tới nơi khỉ ho cò gáy kia để “thăm nuôi”. Cuộc đời tưởng như vô vọng, chỉ thương hai đứa con nhỏ dại khờ vắng bóng người cha. Nhà không nóc nên chẳng ra cái nhà, lúc nào cũng chông chênh xô lệch. Đêm đêm vừa thức cố gắng làm thêm, vừa lẩm nhẩm cầu nguyện... Rồi anh cũng trở về trong thân thể tàn tạ, rồi anh lại vội vàng ra đi vĩnh viễn. Thân cò trở lại hoàn cò, bây giờ mới thật sự long đong với trách nhiệm nặng nề. TT vẫn cố gượng, đến được lúc này kể ra là đã “có cố gắng”. Nhưng sức khỏe thì không cố gắng nổi nữa nên cứ nay nắng mai mưa, sáng trưa xìu xìu...đến Bác sĩ cũng phát sợ luôn.
Nãy giờ viết lan man, đi lộn mất exit rồi .. chắc các bạn đang cười, thông cảm cho bà già lẫm cẩm này nha.

Trở lại câu chuyện dở dang, sáng nay xuống núi đi thẳng đến phòng khám. Chao ơi mừng như bắt được vàng vì thời tiết có lẽ thương tình cho kẻ “nắng không ưa mưa không chịu” này nên bầu trời trong xanh man mát thật là dễ chịu. May mắn thêm là không phải chờ lâu nên ra khỏi văn phòng BS còn quá sớm, TT chợt nghĩ tới cần đi đến một nơi. Thế là gọi điện thoại hỏi thăm rồi phóng xe đến nhà chị, một người chị xinh đẹp dễ thương mà đã gần 10 năm quen biết TT chưa hề một lần ghé thăm, dù chị đã nhiều lần í ơi gọi tên. Dở thế đó các bạn ạ chỉ vì cái tánh lươi huyền lười đi xa!  

Đang mò tìm số nhà thì đã thấy chị tươi cười đứng chờ ngay cửa. Bước chân vừa xuống xe thì đôi mắt kèm nhèm của TT đã hình thành chữ A và cái miệng móm mém đã tròn vo chữ O. Ôi chao là thơ mộng khi bên trái cánh cổng có vòm cây xanh mát rượi, chị khéo léo uốn theo hình cong cong, ở giữa treo hai lồng đèn đang đong đưa theo gió, tuy sắc đã phai nhạt bớt màu hồng nhưng vẫn còn nguyên nét xinh xinh. Hai chị em ngồi xem mấy tấm hình chị chụp cho bạn bè một chút xíu, chị rủ ra vườn nhà ngắm cảnh.

Đằng sau là cả cơ man những vật dụng làm cảnh để chị hoàn thành những tấm hình. Vườn thì nhỏ mà có quá nhiều thứ linh tinh chất chứa nên nếu không phải chủ nhân thì khó biết để làm gì, mà trong mắt kẻ vụng về như TT thì chẳng thấy gì hấp dẫn cả như chị nói. TT đã nôn nao trong bụng vì hơi đói, mời chị đi ăn chung nhưng chị bảo khoan chờ chút đã. Chị cầm chiếc máy hình bảo:

-“TT ra đây chị chụp cho mấy tấm”.
-“ Nhưng mà em đâu có chuẩn bị mặc quần áo đẹp hay trang điểm gì mà chụp hả chị?”
-“Không sao, cứ ra đây thử xem”



Thế là người mẫu bất đắc dĩ cố làm duyên đủ kiểu nọ kiểu kia, cố cười cho tươi dù biết mình đang héo...
Nắng đã lên cao, gần đến trưa rồi vẫn chưa hết cảnh. Luồn qua hết góc này đến góc kia, ẩn nấp giữa những bụi cây leo hay khóm hoa còn có mấy màu mấy bông nho nhỏ. Nhà nhiếp ảnh cứ mải mê bấm máy chẳng kể đôi chân đau và hai tay mỏi nhừ. Hơn nửa tiếng đồng hồ, chị vừa chụp vừa dơ lên cho TT xem thử, ôi chao chị thật là tài tình với đôi mắt nghệ thuật chuyên nghiệp. Sao mà đẹp thế nhỉ, “Mèo khen mèo” đó, các bạn đừng cười nha. CHị bảo:

-“ Mấy chục tấm rồi đó Thu Tâm”
-“ Ủa sao nhiều thế hả chị”
- “Ừ, để vào nhà xem thử đã nha”

TT vội nói:

-“Thôi để xem sau đi chị, trưa rồi hai chị em đi ăn gì đã”

Về đến nhà đã mệt nhoài, làm vài việc lặt vặt xong đã gần 10 giờ khuya, sợ mất ngủ nên TT đi nằm sớm.
10:30, đang lim rim thì chuông điện thoại reo:

-“Thu Tâm ngủ chưa, em xem hình đi, chị gởi qua rồi, đến hơn 60 tấm lận đó”
-“Wow, nhiều vậy sao chị, sao chị không để từ từ làm, đi ngủ sớm đi chị đừng thức khuya quá nghe.”

Nói vậy nhưng cũng nôn nao, vội vừa nằm vừa mở phone ra xem thử.

-“Đẹp quá chị ơi, sao cảnh không có gì mà vào hình lại đẹp vậy ha!”
-“Ừ, chị đã nói mà...”

Và rồi sau khi xem, thấy không thể nào :”Ta tự nhìn ta”. Hơn nữa cũng là để cảm ơn người chị dễ thương, TT xin khoe với các bạn tài ba của nhà nhiếp ảnh Hoa Hoàng đây nha. Chị em nào muốn có những tấm hình kỷ niệm cho mai sau thì mau mau tìm đến. Tuổi Xuân đã không còn, bây giờ còn chút tuổi Thu sắp tàn thì chớ để nhạt phai.

Bây giờ để thời gian cho các bạn tự chiêm nghiệm xem lời Thu Tâm viết có đúng không nha.
Thân ái.



Thứ Hai, 17 tháng 6, 2019

NGÀY QUÂN LỰC 2019 (Tùy bút)



Vào lúc 11Am ngày Chủ nhật 16 - 6 - 2019 tại tìền đình quận hạt Santa Clara San Jose, tổ chức Cựu quân nhân các binh chủng của quân lực VNCH đã cùng phối hợp tổ chức Lễ Kỷ Niệm Ngày Quân Lực. Số lượng khoảng trên ba trăm nam nữ cựu quân nhân cùng đồng hương tham dự, ngồi và đứng chật cả khoảng sân rộng rợp bóng cây mát. Trong số quan khách có thêm năm chiến sĩ Đồng minh Hoa Kỳ hiện diện.

Năm nay số người tham dự kể như đông hơn thường lệ, một dấu hiệu đáng mừng của tình đoàn kết giữa các hội đoàn ở San Jose.
Mong rằng những năm tới cũng sẽ được đầy đủ như thế.




MƠ MỘT NGÀY




MƠ MỘT NGÀY

Không gian thanh vắng giữa đêm trường
Trăng sáng gợi niềm luyến cố hương
Thời thế đổi thay gây xáo động 
Thời gian chuyển biến tạo tang thương
Nước nhà rối loạn quân xâm lược
Kẻ sĩ bận lòng gỡ mối vương
Viễn xứ đa tình nên xót dạ
Mơ ngày đuổi giặc khỏi biên cương

Nhã Giang Thu Tâm

Thứ Ba, 11 tháng 6, 2019

ĐỂ TRẢ LỜI MỘT CÂU HỎI




ĐỂ TRẢ LỜI MỘT CÂU HỎI
Nhà thơ Nguyễn Thanh Khiết đã âm thầm làm cho TT bài thơ "THÁNG BA LY LOẠN" từ lâu, vì không biết nên hôm nay xin được đáp lại để tỏ lòng cảm ơn.

Anh từng hỏi một lần từ lâu lắm
Khi thơ tôi khóc ngày tháng tang thương
Đại Lộ kia, Tỉnh lộ đầy máu thắm
Tháng Ba lui binh thây chết ngập đường
Tháng Ba kinh hoàng, giòng sông thuở đó
Phù sa nào, sao sắc lại đỏ au
Tôi như anh, từng đêm thầm vò võ
Mắt ráo khô nhưng ruột thắt tim nhàu...

Tôi là ai, có chi là quan trọng
Bởi chúng ta cùng máu đỏ da vàng
Dân miền Nam ai không từng đắng giọng
Không nghẹn ngào, ngày lịch sử sang trang
Bạn bè tôi, người thân đà bỏ xác
Đường thênh thang mà thân thể chất chồng
Người dân lành chẳng có gì đổi chác
Bảo vệ mình mà chới với tay không
Hận nước thù nhà đâu là bổn phận
Chỉ nam nhi hùng dũng mới khắc ghi
Cả nước Nam cùng chung đời lận đận
Nhi nữ tôi cũng nhức nhối khó bì.
Có lý nào ta xuôi tay xếp giáp
Mong thời gian đừng để lỡ chuyến đò...
Câu hỏi kia luôn âm thầm vấn đáp
Phải một ngày quật khởi đón Tự do...

Nhã Giang Thu Tâm


THÁNG BA – LY LOẠN

(cho những ngày lui binh)
Tháng ba – nắng cháy khô rừng khô núi
đường 7B máu nhuộm đỏ nước sông Ba
bốn mươi năm hận thù còn đeo đuổi
em là ai mà khóc một sơn hà
Tháng ba – Trường Sơn xua bầy quỉ dữ
tàn sát dân lành lấp kín sông Ba
một cuộc rút quân làm đen lịch sử
em là ai mà hận nước thù nhà
Tháng ba – giặc pháo nát đường di tản
em chân trần, chết khát vượt Cheo Reo
pháo rát sau lưng dòng người chạy loạn
em là ai sao giận núi trách đèo
Tháng ba – tang tóc em rời Phú Bổn
máu chảy Pleiku, quang gánh bỏ Ban Mê
nước mất, thành tan một đời chạy trốn
em là ai một đi chẳng đường về
Tháng ba – lui binh dựa lưng tử lộ
trẩy xác qua đèo sông nghẽn dòng trôi
bồng bế nhau đi dưới trời đạn nổ
em là ai mà mang phận cút côi
Tháng ba – em ơi đau mà chi nữa
cứ để sông Ba bón máu Trường Sơn
cứ để hồn oan khóc thây chết rữa
em là ai sống sót giữa căm hờn
nguyễn thanh khiết
tháng tư -2015

Thứ Hai, 3 tháng 6, 2019

ÁO TRẮNG NGÀY XƯA ĐÂU?


ÁO TRẮNG NGÀY XƯA ĐÂU?
                                             
Vai em nhỏ cho nắng vàng lây lất
Tiễn chiều đi ngây ngất cả tâm tư
Sắc áo ấy thuở xưa đà đánh mất
Nên còn đây đắng ngắt cả ngôn từ

Em tìm mãi mà không sao thấy lại
Trốn nơi nào trong sâu thẳm thời gian
Giận ai đó, ra đi không ngần ngại ?
Để mộng hoài làm tan tác dung nhan!

Em muốn níu chút hoàng hôn còn sót
Bàn tay buồn đang ngơ ngẩn trên vai
Có đôi chim hót lời êm, dịu ngọt
Nhưng ích gì, năm tháng đợi tàn phai...

Áo trắng giờ đã pha màu lạc lõng
Cho mắt trông ngượng ngập cả khung trời
Hoài trong em mãi vẫn là ước vọng
Giữa trời không môi nở nụ chơi vơi...


Nhã Giang TT


Thứ Bảy, 1 tháng 6, 2019

THIÊN NHIÊN VÀ NGHỆ NHÂN


https://www.facebook.com/445699999246206/videos/291898298404600/Q/

https://www.facebook.com/watch/?v=291898298404600

THIÊN NHIÊN VÀ NGHỆ NHÂN


Thượng Đế kiến tạo thiên nhiên
Muôn hình vạn vật thần tiên tỏa ngời
Bức tranh sống động không lời
Bàn tay nghệ thuật tuyệt vời kém chi
Nhân tài cảnh trí cùng thi
Cỏ hoa, cây lá, đo ni đóng hình
Kìa chim vỗ cánh vươn mình
Thiên nga bơi lội, tự tình có đôi
Cô nàng he hé bờ môi
Nghiêng mình bên suối thả trôi nước nguồn
Mèo xinh đôi mắt chiêu hồn
Ngựa xanh đôi vó dập dồn phi mau
Tình nhân giữa biển bên nhau
Nét cười hạnh phúc nghìn sau vững bền
Nhân tượng tuôn thác bên triền
Dàn nhạc bốn chú thú hiền cùng chơi
Thầy tu thiền định, thảnh thơi
Rắn hoang nghe pháp để rơi niệm tà
Bướm hoa sắc nở chói lòa
Thanh bình một cõi, yên hòa ngất ngây
Tiên nữ ngước mặt trông mây
Voi lang thang mặc cỏ cây thẫn thờ
Rừng xanh biển biếc mịt mờ
Giọt nước gói cả bến bờ thế gian
Tình trong cảnh vật chứa chan
Tịnh không lan tỏa, xua tan cõi sầu
Nghe trong có ý nhiệm mầu
Tâm tư rộng mở tiếng cầu thiện căn...

Nhã Giang Thu Tâm