Thứ Tư, 31 tháng 7, 2019

THÁNG TƯ- BA MƯƠI




THÁNG TƯ- BA MƯƠI
Kính dâng lên hương hồn những anh hùng tuẩn tiết,

Tháng Tư trời đất đổ nhào
Tháng Tư nước mất, nghẹn ngào tang thương
Tháng Tư hoài mãi còn vương
Tháng Tư tan nát cả phương trời buồn
Tháng Tư đón rước linh hồn
Tháng Tư máu đổ thành nguồn đỏ au
Tháng Tư thịt nát xương đau
Tháng Tư đầu cột trắng phau tang sầu
Tháng Tư cây cỏ một mầu
Tháng Tư ran tiếng nguyện cầu trong đêm
Tháng Tư nhắc đến đau thêm
Tháng Tư biển gió ru êm xác người
Tháng Tư dập tắt nụ cười
Tháng Tư chà đạp cho đời trầm luân
Tháng Tư ấy, tháng tội nhân
Tháng Tư ghi dấu đoàn quân bạo tàn
Tháng Tư lịch sử ghi tràn
Tháng Tư vất vưởng trăm ngàn bóng ma
Tháng Tư lại tháng Tư qua
Tháng Tư nhắc nhớ, vòng hoa trắng cài.

Nhã Giang Thu Tâm



TÔI KHÔNG QUÊN ANH




TÔI KHÔNG QUÊN ANH
Lời cho những người chiến sĩ VNCH

Quê hương còn điêu linh,
Người thơ còn thổn thức.
Một thời cho chiến chinh,
Một đời tim đau nhức …

Bỏ sau lưng vội vã,
Tuổi xanh đầy tương lai.
Bỏ người yêu hóa đá,
Anh vượt ngàn chông gai.

Anh đâu nàn sinh tử,
Anh chẳng ngại rừng sâu.
Non sông đang nức nở,
Chờ anh, tuyến giang đầu.

Lòng yêu nước thôi thúc,
Những anh lính kiêu hùng.
Hiên ngang không khuất phục,
Lặn lội khắp Nam, Trung.

Bao bạn bè ngã xuống, 
Để gìn giữ quê hương.
Bao anh linh vất vưởng,
Mồ hoang lấp bên đường.
Hơn phần ba thế kỷ,
Nhưng tình luôn đậm sâu .
Những đồng đội chung thủy,
Hoài thương nhắc về nhau !

Không tủi người quân tử.
Tình quê vẫn nặng vai. 
Dẫu mang thân lữ thứ,
Thời gian mòn sức trai!

Dù đã khác trận chiến,
Lửa đạn với bom rơi,
Quê hương không binh biến.
Anh vẫn héo môi cười...

Hỡi người trai đất Việt  ,
Lính Việt Nam Cộng Hòa.
Tên anh tôi đã viết,
Trân trọng và thêu hoa.

Quê hương, anh quấn quyện,
Sừng sững và hiên ngang  .
Anh là niềm hãnh diện,
Dầu lịch sử sang trang.

Nhã Giang Thu Tâm



HÙNG KHÍ CHIẾN SĨ SA CƠ




HÙNG KHÍ CHIẾN SĨ SA CƠ
 Về anh, người lính ND

“Anh hùng tử, khí hùng nào tử”
Người ra đi, chiến sử ngỡ ngàng
Thân tan cùng lá cờ vàng
Núi sông đón bước chân chàng từ đây.
Anh theo gió theo mây thanh thản
Cả trời Nam buồn nản tiếc thương
Người đi để lại tình vương
Danh trong như ngọc, tựa gương sáng ngời
Tiếng đạn nổ, cả trời tan vỡ
Dạ sắt son sáng chói từng trên
Anh đi chẳng thiết tuổi tên
Tấm gương bất khuất hiển nhiên khó mờ
Chiến sĩ vì ngọn cờ chính nghĩa
Từng xông pha chiến địa dọc ngang
Tàn cơn khói lửa dở dang
Anh hùng quyết tử thành trang sư buồn
Nước đã mất tâm hồn tan tác
Chọn gương trung, thể xác xem thường
Hằng đêm sao sáng tỏ tường
Có anh lấp lánh soi đường hậu nhân.  
Anh mở đầu hàng quân danh dự
Dẫu trời Nam chiến sự không còn
Một đời tình nghĩa vuông tròn
Ngàn năm trang sử vẫn dòn tiếng vang.

Nhã Giang Thu Tâm



ANH KHÔNG MƠ MỘT NGÀY VỀ





ANH KHÔNG MƠ MỘT NGÀY V
Cho người chiến sĩ TQLC

Kình Ngư vẫy sóng oai hùng
Mảnh Hổ vươn móng khắp vùng rừng xanh
Thủy Quân Lục Chiến lừng danh
Ghi bao chiến tích sử xanh ghi lòng
Nào hay súng đã kẹt nòng 
Đạn khô, lực kiệt bên giòng Thuận An  
Đường cùng phận bạc xác tan
Vòng tay ôm lấy giang san cùng thề
Cũng là cát bụi trở về
Nghe sao cay đắng, nặng nề thê lương!
Một đời chinh chiến gió sương 
Rừng sâu núi thẳm ngàn phương phiêu bồng
Tử sinh nhẹ tợ lông hồng
Đột nhiên phận bạc, tiếng cồng trầm luân
Thân hiên ngang, giọng vang rân
Giặc đâu giữ nổi bước chân kiên cường
Vì Quốc Gia, mạng xem thường
Lời thề sông núi đã nhường khắc tâm
Quyết tử giữ nước: phương châm 
Thề không sợ chết khi lâm cảnh nàn
Biển xanh bao đợt sóng tràn
Ngậm ngùi ôm ấp, tiễn ngàn hồn hoang
Một đời vùng vẫy hiên ngang
Nay xin khâm liệm vào trang sử buồn!

Nhã Giang Thu Tâm




PHI VỤ CUỐI CÙNG




PHI VỤ CUỐI CÙNG

Chiến sĩ sa cơ một sáng buồn
Mộng mơ bay bổng đã vùi chôn
Nửa đời trai trẻ, còn chưa thỏa
Lửa khói đao binh đã dập dồn
                                                           
Mây trời xà xuống giã biệt anh
Con sóng trùng dương quấn quyện quanh
Cát trắng choàng ôm chàng, vỗ giấc
Cùng nàng thiếu nữ tóc đương xanh

Tráng sĩ sa cơ, giữ chặt lòng
Thề không phản bội với non sông
Thà liều thân xác lìa dương thế
Tận tiếng thủy chung, vẹn chữ đồng

Anh chỉ là trai thời chiến thôi
Nét son ngời sáng mãi trong tôi
Giặc, sao nhốt được hồn trung dũng
Cánh thép loạn ly vụt đổi ngôi…

Trần gian đã nợ, hay mang ơn
Chim khuất bóng xa còn uất hờn
Tổ quốc ngả nghiêng trong gió bão
Vẹn tròn một kiếp với giang sơn!

Nhã Giang Thu Tâm



VỀ VỚI ĐẠI DƯƠNG




VỀ VỚI ĐẠI DƯƠNG
Thương tiếc những chiến sĩ HQ


Một thời sống kiếp vẫy vùng
Vận nước suy kiệt, bóng tùng đành thôi!
Thả đời theo biển xa trôi
Anh mang theo cả đơn côi cõi lòng
Biển mênh mông chảy theo giòng
Tàu đưa anh tận cuối vòng tử sinh
Quê hương đã tắt bình minh
Để anh gác lại chiến chinh nhọc nhằn
Bao nhiêu trăn trở, vết hằn
Đại dương xin xóa cỗi cằn thương đau
Thời gian thấm thoát trôi mau
Gần nửa thế kỷ trước sau xa vời
Người đi đã chín từng trời
Người còn quanh quẩn đợi lời từ ly
Ngắm hoài những bước chân di
Ngoảnh quay mặt lại tìm chi cõi sầu?
Mỗi cơn gió, một sắc mầu
Thủy chung cũng chỉ dãi dầu nắng mưa
Làm sao khâm liệm chuyện xưa
Cho lòng thanh thản, đẩy đưa tháng ngày
Nhìn gương chẳng thể cau mày
Đắng cay thôi nhé duyên này lãng quên...

Nhã Giang Thu Tâm



CHIẾN SĨ QUY CỐ HƯƠNG




CHIẾN SĨ QUY CỐ HƯƠNG

Chiến sĩ ra đi chẳng hẹn thề
Sa trường gió bụi trót đam mê       
Kèn vang ồn ã giục trai tráng
Đạn nổ giật mình nhát Mẹ quê
Hùng dũng nam nhi ngày giã biệt
Vinh danh tử sĩ lúc quay về!
Một đi nào nghĩ đời miên viễn
Nát mảnh khăn buồn, dạ tái tê,

Nhã Giang Thu Tâm

BƯỚC CHÂN KỴ BINH




BƯỚC CHÂN KỴ BINH

Bước chân anh qua rừng sâu đèo thẳm
Tiếng gầm vang rung chuyển cả vùng trời
Người lính kỵ binh sừng sững giữa đời
Cho giặc hiểu oai linh người chiến sĩ
Anh hiên ngang giữa núi cao hùng vĩ
Vượt đạn thù vẫn tiến thẳng đường quân
Vì ngựa sắt bao giờ biết chùn chân
Khi Tổ Quốc là bề trên sáng tạo.
Giặc xâm lăng, một bọn người vô đạo
Diệt giống nòi, gieo tang tóc thê lương
Chiến sĩ ngại gì gió lạnh đêm sương
Bom đạn nổ chỉ vui tai chốc lát
Tiếng hô “Xung phong”, tuồng chèo con hát
Chiến thuật biển người đâu phải oai hùng
Thế yếu, sức cô anh vẫn vẫy vùng
Khi trí não còn anh minh tuấn kiệt
Bởi vì anh là những chàng trai Việt
Yêu Quê hương, yêu Tổ Quốc giống nòi
Quyết xông pha, quyền tự chủ anh đòi
Để dân tộc không rơi vào khốn khổ
Xương dù tan, máu anh hùng đã đổ
Ngựa sắt mệt nhoài, tim vẫn chứa chan
Hỡi người anh của gấm vóc giang san
Muôn đời sẽ lưu danh trong sử sách.

Nhã Giang Thu Tâm



NGƯỜI CHẾT HAI LẦN




NGƯỜI CHẾT HAI LẦN

Anh đã nhập hồn với núi sông.
Thịt da tan nát, máu loang hồng
Hai lần đã đủ hờn căm nuốt
Giọt lệ nghẹn ngào đã thành sông.

Chiến tranh đã cướp mất người con
Cha mẹ gục đầu, dạ héo hon
Đồng đội xót xa, đau thuộc cấp
Người người thương kính tấm lòng son.

Anh đã liều thân trước đạn thù
Quên mình cứu bạn, để thiên thu
Ngàn năm danh tiếng lưu trang sử
Thân xác xá gì, cát bụi ru

Xin thắp cho người một nén nhang
Gởi theo làn gió thổi lang thang
Gọi là tỏ chút lòng thương tưởng
Một tấm gương soi sáng ánh vàng.

Anh nhé từ nay hãy ngủ yên
Nghĩa ân nợ nước đã đáp đền
Anh về nơi ấy đời an lạc
Thôi kiếp con người hãy lãng quên.

Nhã Giang Thu Tâm
Xin kính dâng lên hương hồn T/U Phạm Vĩnh Ninh




NGƯỜI LÍNH PHONG TRẦN




NGƯỜI LÍNH PHONG TRẦN
Kính tặng các anh ĐPQ  

Anh, áo trận pha lẫn màu lam lũ
Chịu thiệt thua với cuộc sống nhọc nhằn
Đời quân nhân lương không làm sao đủ
Anh miệt mài chiến đấu chẳng băn khoăn.

Ngày và đêm với thôn làng Ấp xã
Tên của anh đơn giản, Địa Phương Quân
Ngăn quân giặc, chống đạn thù xối xả
Nhiệm vụ anh là bảo vệ, an dân

Hằn trên trán nét nhăn vì gian khổ
Mặc sương đêm, bão nổi, gió chướng về
Vẫn ba lô lội trong làn mưa đổ
Bởi tình anh gắn bó với làng quê

Đêm gác đồn căng mắt nhìn trước mặt
Lính Quốc gia, chỉ xây dựng ước mơ
Ngày bình yên, mẹ thôi buồn heo hắt
Trước sân nhà trong trẻo tiếng bé thơ

Súng trên vai bước âm thầm, cần mẫn
Từng góc làng đều ghi dấu chân anh
Một chiều kia, ôi đạn thù tàn nhẫn
Cướp anh đi, tim em vỡ tan tành!

Nhã Giang Thu Tâm


NỮ NHI NẶNG GÁNH SƠN HÀ




NỮ NHI NẶNG GÁNH SƠN HÀ
Thương kính tặng các chị NQN 


Nàng đã một lòng dâng hiến thân
Khoác lên trang phục Nữ quân nhân
Quyết tâm ước hẹn vì sông núi
Vượt khó, thuyền quyên chẳng ngại ngần

Tình nhà nợ nước gánh đôi vai
Nửa cảnh vợ hiền, nửa chí trai
Tất bật con thơ, tròn nhiệm vụ
Nhọc nhằn thân mỏng xẻ thành hai

Chàng đi chinh chiến vẫn chưa về
Vò nát tơ lòng, dạ tái tê
Ngước mặt nhìn trăng tìm điều ước
Mơ làm sao sáng dõi sơn khê

Nước mất, nhà tan, cả vợ chồng
Bỏ đàn con nhỏ, cửa nhà không
Kiếp tù nào biết, đời đen tối!
Nước mắt ưu sầu đã thành sông

Đọa đầy muôn cảnh, phận nữ nhi
Hành hạ, cùm gông có xá gì
Sỉ nhục đâu làm lung ý chí
Lòng lo con dại trước gian nguy...

Nhã Giang Thu Tâm



CHIẾN SĨ ÁO ĐEN




CHIẾN SĨ ÁO ĐEN
 Kính tặng đến các anh chị CB XDNT


Chiếc áo đen tượng trưng đời bình dị
Cán Bộ Nông Thôn tên gọi thân tình
Vì Quê hương anh quên cả thân mình
Cho thôn xóm được bình yên, no ấm

Mồ hôi đẫm ướt lưng, bùn lem lấm
Chấp nhận rồi dẫu gian khổ hiểm nguy
Đâu phải vì đem súng đạn thị uy
Nhờ tình nghĩa, nhiệt tâm làm căn bản

Quân cùng dân chung lưng diệt cộng sản
Xây dựng xóm làng, khai sáng tự do
Công sức trao ra chẳng thể thước đo
Anh lầm lũi để mang về chiến thắng

Màu áo đen nhưng tình thương anh trắng
Tim ấm nồng với hai chữ Quê hương
Anh ngại gì những gian khổ gió sương
Vì Tổ Quốc và người dân yêu quý

Khi ngã ngựa anh không tàn chí khí
Thân tội tù bởi giặc đã nắm cương
Kẻ trượng phu mãi đi, một con đường
  Khi nước biến, hy sinh không ngần ngại...
  
  Nhã Giang Thu Tâm



CHIÊU HỒN TỬ SĨ




CHIÊU HỒN TỬ SĨ

Phút tưởng niệm anh hùng Tổ Quốc
Khói tỏa mù đón ruớc vong linh
Kèn vang gợi thuở chiến chinh
Nhắc tình chiến hữu, đao binh sa trường
Chiến cuộc vỡ, con đường tử sĩ
Vì non sông chiến sĩ ra đi
Vẹn câu hiển hách từ ly
Chút tình còn lại trên mi đẫm sầu.
Lá cờ thiêng vẫn mầu vàng óng
Ba sọc ngang đỏ bóng thân yêu
Hàng quân nghiêm dáng đăm chiêu
Lòng riêng gởi đến bao nhiêu anh hùng
Người dù cõi ngàn trùng xa cách
Chiến công xưa hiển hách không phai

Anh em đồng đội kề vai
Nay xin chén rượu chia hai kính mời.
Hồn tử sĩ khắp trời phiêu bạt
Ở nơi này ngào ngạt khói hương
Về đây đón hưởng tình thương
Một thời chinh chiến, gió sương chưa tàn
Có nghe không tiếng đàn tưởng nhớ
Khúc ca trầm nức nở tiếc mong
Hỡi người chiến sĩ trận vong
Hồn thiêng xin hãy thong dong trở về.  
Nhã Giang Thu Tâm 


CHƯA QUÊN MỘT DĨ VÃNG BUỒN




CHƯA QUÊN MỘT DĨ VÃNG BUỒN

 Kính tặng các anh chiến sĩ VNCH

Trăng đã nằm nghiêng quá đỉnh đầu
Đợi chờ mây kéo đến đêm thâu
Thời gian nào sẽ hoài chờ đợi
Muốn níu mà sao, có được đâu!

Viễn xứ tìm nhau ôn chuyện xưa
Vui buồn tâm sự mấy cho vừa
Nhìn quanh đồng đội còn dăm đứa
Năm tháng rồi đây sẽ một thưa…!  

Một thời chiến đấu, đã trôi xa
Tù tội cùng chia, chung xót xa
Lao động khổ sai, đời biến đổi
Củ khoai miếng sắn cũng xa hoa…

Anh sẽ cùng tôi nhắc nhớ luôn
Niềm đau này chắc khó vùi chôn
Pha vào chút rượu cho thêm đậm 
Để mãi đừng quên kỷ niệm buồn..

Nhã Giang Thu Tâm

CHO ANH MỘT GIẤC MỘNG TRÒN




CHO ANH MỘT GIẤC MỘNG TRÒN
     
           
Chưa tròn nhiệm vụ thiêng liêng
Giấc khuya trăn trở, lòng riêng nghẹn ngào
Tình yêu gởi trọn chiến bào
Khét mùi khói súng năm nào còn vương
Bao ngày dầm dãi gió sương
Bốn mươi năm lẻ tình thương chưa nhòa.
Vầng dương đã ngả bóng tà
Chiến hữu gặp lại vỡ òa nỗi vui
Tổ Quốc chỉ một, mà thôi
Trách nhiệm chưa dứt, anh, tôi bận lòng
Súng buông nhưng khó tâm tòng
Quê hương còn đó trong vòng điêu linh
Nguyện rồi một kiếp bình sinh
Thân trai nợ nước, chiến chinh diệt thù
Bàn cờ chính trị quay vù
Hỏa châu tắt lịm, mịt mù quê hương
Đông Tây tỏa khắp bốn phương
Cờ thiêng còn giữ, còn đương đợi chờ
Một ngày không thể hững hờ
Đất mẹ còn ngóng bóng cờ Tự Do
Nguyện cầu sông núi ban cho
Ngày nao trở lại, tròn vo mắt cười…

Nhã Giang Thu Tâm