VỀ VỚI ĐẠI DƯƠNG
Thương tiếc những chiến sĩ HQ
Một thời sống kiếp vẫy vùng
Vận nước suy kiệt, bóng tùng đành thôi!
Thả đời theo biển xa trôi
Anh mang theo cả đơn côi cõi lòng
Biển mênh mông chảy theo giòng
Tàu đưa anh tận cuối vòng tử sinh
Quê hương đã tắt bình minh
Để anh gác lại chiến chinh nhọc nhằn
Bao nhiêu trăn trở, vết hằn
Đại dương xin xóa cỗi cằn thương đau
Thời gian thấm thoát trôi mau
Gần nửa thế kỷ trước sau xa vời
Người đi đã chín từng trời
Người còn quanh quẩn đợi lời từ ly
Ngắm hoài những bước chân di
Ngoảnh quay mặt lại tìm chi cõi sầu?
Mỗi cơn gió, một sắc mầu
Thủy chung cũng chỉ dãi dầu nắng mưa
Làm sao khâm liệm chuyện xưa
Cho lòng thanh thản, đẩy đưa tháng
ngày
Nhìn gương chẳng thể cau mày
Đắng cay thôi nhé duyên này lãng
quên...
Nhã Giang Thu Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét