NGÀY ẤY - BÂY GIỜ
Thuở ấy xa rồi áo nữ
sinh
Ngây ngô trong vắt,
mảnh hồn trinh
Đuôi gà buông thả trên
vai nhỏ
Đời vẫn chưa mơ, lạ chữ
tình.
Áo trắng trinh nguyên
nét thẹn thùng
Ôm nghiêng tập vở, dáng
mềm nhung
Mắt tròn ngơ ngác, Xuân
trong đáy
Giữa nắng chiều phai
bước ngại ngùng
Thoắt đã nửa đời, phai
phấn hương
Tóc xanh nay đã trót
pha sương
Sương mờ bao phủ quanh
tròng mắt
Chập chững lần đi đến
cuối đường.
Chuyện đời cũng chỉ
kiếp phù du
Có níu được đâu, tựa
gió vù
Xuân Hạ mỏng manh, Đông
lướt vút
Còn đây một chút, tiếc
chi Thu !
Hình cũ đem ra để tự so
Ngậm ngùi áo tím đã
nhầu co
Thời gian chẳng đợi còn
chi mấy
Nuối cũng bằng không,
cuối chuyến đò...
Nhã Giang Thu Tâm.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét