Thứ Bảy, 30 tháng 11, 2013

NỤ HỒNG TRONG ĐÊM





Tôi đã lỡ để thời gian phí phạm,
Dìm tâm hồn trong cõi ảo mông lung.
Giam tâm tưởng vào tương lai màu xám,
Để hoàng hôn lẩn trốn mắt ngại ngùng.

Theo bóng tối lặng lờ đi tìm kiếm,
Chân lạc loài từng lối rẽ mơ hồ.
Bao vết xước khắc sâu vùng kỷ niệm,
Nên nửa đời mỏi mệt bước bơ vơ.

Đem vết tích từ giòng sông tâm tưởng,
Cho đổ tràn theo triền dốc tháng năm.
Tôi ngơ ngác quay mòng mơ phương hướng ,
Thấp thoáng mây vừa hé ánh nguyệt nằm.

Cánh chim hoang hót tiếng cao chợt cất ,
Thoảng đâu từ thung lũng vượt ngàn sông.
Rừng vang vọng suối reo lời ru mật,
Rộn ràng khua tĩnh mịch của không trung.

Chen giữa muôn lá reo mời xào xạc,
Trăng mơ màng choàng thức giấc say nồng.
Lướt thong dong gió thổi mây tan tác,
Và nghiêng vai, tôi thấy được nụ hồng .

Thu Tâm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét