ĐÔI MẮT NGÀY XƯA
Năm xưa em mười sáu ,
Mắt đen ngời sáng trong .
Hồn ngây thơ trinh trắng,
Mộng ước dài mênh mông
Tuổi học trò thơ dại,
Ngày hai buổi đến trường.
Ướp hoa lời Thầy dạy,
Với muôn ngàn mến thương.
Đến năm em mười tám,
Mối tình đầu đến nhanh
Lời yêu em đón nhận,
Với tất cả chân thành…
Người yêu em : lính trận,
Mãi chiến trường xông pha
Biền biệt nơi đầu gió.
Từng ngày dài trôi xa…
Rồi em hai mươi tuổi,
Bước đi còn chơi vơi.
Đường thênh thang ngõ lối,
Chập chững chân vào đời.
Lòng hân hoan mở hội,
Đời như một bài thơ.
Hành trang linh hồn trắng,
Tim nở đầy giấc mơ …
Bao chông gai đón đợi,
Từng trắc trở mong chờ.
Như sóng xô, nước cuốn
Con thuyền bé xa bờ…
Và vài năm qua nữa,
Anh vẫn biền biệt xa,
Bước quân hành luân chuyển
Em đếm dần Thu qua …
Ngày anh quay trở lại,
Ngày quê hương nát tan.
Bao nhiêu năm gìn giữ,
Chỉ một sớm điêu tàn. !
Giặc lùa quanh ngõ tối,
Anh lại vội ra đi .
Tim đau , buồn vời vợi,
Nước mắt sầu chia ly.!
Em hai mươi sáu tuổi,
Con thơ bồng trên tay.
Đường chông gai rong ruổi
Thăm anh chốn đọa đầy.
Một đời anh vất vả
Một kiếp em buồn lo.
Thương anh trong gian khó,
Em héo mòn lệ khô…
Đã mờ theo năm tháng
Đôi mắt đen ngày xưa,
Anh càng xa mù mịt,
Mắt càng buồn chơ vơ…
Nhã Giang Thu Tâm
Mắt đen ngời sáng trong .
Hồn ngây thơ trinh trắng,
Mộng ước dài mênh mông
Tuổi học trò thơ dại,
Ngày hai buổi đến trường.
Ướp hoa lời Thầy dạy,
Với muôn ngàn mến thương.
Đến năm em mười tám,
Mối tình đầu đến nhanh
Lời yêu em đón nhận,
Với tất cả chân thành…
Người yêu em : lính trận,
Mãi chiến trường xông pha
Biền biệt nơi đầu gió.
Từng ngày dài trôi xa…
Rồi em hai mươi tuổi,
Bước đi còn chơi vơi.
Đường thênh thang ngõ lối,
Chập chững chân vào đời.
Lòng hân hoan mở hội,
Đời như một bài thơ.
Hành trang linh hồn trắng,
Tim nở đầy giấc mơ …
Bao chông gai đón đợi,
Từng trắc trở mong chờ.
Như sóng xô, nước cuốn
Con thuyền bé xa bờ…
Và vài năm qua nữa,
Anh vẫn biền biệt xa,
Bước quân hành luân chuyển
Em đếm dần Thu qua …
Ngày anh quay trở lại,
Ngày quê hương nát tan.
Bao nhiêu năm gìn giữ,
Chỉ một sớm điêu tàn. !
Giặc lùa quanh ngõ tối,
Anh lại vội ra đi .
Tim đau , buồn vời vợi,
Nước mắt sầu chia ly.!
Em hai mươi sáu tuổi,
Con thơ bồng trên tay.
Đường chông gai rong ruổi
Thăm anh chốn đọa đầy.
Một đời anh vất vả
Một kiếp em buồn lo.
Thương anh trong gian khó,
Em héo mòn lệ khô…
Đã mờ theo năm tháng
Đôi mắt đen ngày xưa,
Anh càng xa mù mịt,
Mắt càng buồn chơ vơ…
Nhã Giang Thu Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét