THU SẦU
Chiều Thu buồn ảm đạm
Gió Thu sầu miên man
Lá Thu vàng tan tác,
Mây Thu buồn lang thang…
Vầng không gian lặng thinh
Đàn chim bay hờ hững
Một con tàu vô định
Bập bềnh giữa sóng dâng .
Người giận ta có phải
Sao đoạn đành bỏ đi ?
Giữa cuộc đời oan trái,
Cắt đứt một lời thề…
Ta một mình ngơ ngác,
Lạc loài giữa rừng cây.
Tìm không ra lối ngõ,
Ôi! ngục tù nào đây !
Lang thang miền đất lạ,
Một mùa Thu lại sang.
Người giờ xa xôi qúa,
Để ta giấc mơ tàn !
Thu T.
Gió Thu sầu miên man
Lá Thu vàng tan tác,
Mây Thu buồn lang thang…
Vầng không gian lặng thinh
Đàn chim bay hờ hững
Một con tàu vô định
Bập bềnh giữa sóng dâng .
Người giận ta có phải
Sao đoạn đành bỏ đi ?
Giữa cuộc đời oan trái,
Cắt đứt một lời thề…
Ta một mình ngơ ngác,
Lạc loài giữa rừng cây.
Tìm không ra lối ngõ,
Ôi! ngục tù nào đây !
Lang thang miền đất lạ,
Một mùa Thu lại sang.
Người giờ xa xôi qúa,
Để ta giấc mơ tàn !
Thu T.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét