Thứ Bảy, 30 tháng 11, 2013

VÔ THƯỜNG




 VÔ THƯỜNG

 Sống bằng an vui nhàn an phận,
Bao rối bời lận đận, bôn ba .
Dù khôn , dù khéo cũng là,
Mạng đành, số đã trời đà định toan.


Như bóng nắng chiều tàn rồi tắt ,
Mặt trời lên chói gắt lửng lơ,
Hơn thua, dành giật, mộng mơ
Buông tay nhắm mắt, hư vô trả về !


Thiết tha chi trò hề sang cả,
Ôm ấp gì vay trả trả vay ?
Chuyện đời chỉ tựa bóng mây,
Nắng mưa một thoáng : vơi, đầy trôi theo .


Đời vô thường : bay vèo cơn gió,
Cõi thực hư như có như không .
Làm thân thảo mộc ngàn thông
Muôn mùa chẳng phải lo trong giữ ngoài ?


Tha nhân, bạn , đếm hoài chẳng xuể,
Thiết tha tình hãy để trong tâm.
Nhìn quanh nhân loại luân trầm,
Xin dâng những nén hương trầm cho nhau…


Đất trời rộng, cơ cầu một kiếp,
Chuyện ân tình xin tiếp gương trao .
Dù trong giông gió bể dâu,
Bàn tay kết lại, hàn thâu bất đồng …


Thu Tâm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét