LẠC BẾN (Thơ hoạ )
Hồn vẫn lạc loài, bến nơi đâu !
Đêm đen vò võ ngẩn ngơ sầu.
Người đi khuất bóng nơi sông biển ,
Kẻ ở gian trần chốn bể dâu.
Mộng kết trăm năm theo gió lướt,
Mơ giăng một sớm trôi qua cầu .
Bơ vơ lá úa chiều im vắng,
Bóng lẻ đèn soi ôm trọn, thâu…
Thu Tâm.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét