TÌNH MÊ
Có phải yêu là mang nhiều phiền muộn,
Là giận hờn, là ghen, hận, chờ trông ?
Là khi xa lòng buốt giá gió Đông,
Khi gặp lại tim rộn ràng bối rối !
Là nhìn nhau đôi hồn say đắm đuối,
Rượu chưa mời đã ngất ngưởng chênh vênh.
Giữa đám đông cũng ngỡ chỉ riêng mình,
Và… trong mắt muôn người thành ngớ ngẩn ?
Yêu, ghét, yêu , ôi cái vòng lẩn quẩn,
Mối tơ vò giăng mắc tựa hồn ma.
Dù khổ đau nào ai muốn thoát ra,
Đã muốn giận, sao lòng đau không nỡ !
Nghĩ rằng thôi ! Sao lại hoài nhung nhớ,
Câu chia lìa làm nhức nhối buồng tim.
Trốn chạy nhau, lại vội vã đi tìm,
Chưa dợm bước, đà muốn quay trở lại .
Trong tình yêu phải ai cũng khờ dại,
Cũng cùng chung gặp gỡ một bến mê ?
Cũng thiết tha mơ ước chia lối về,
Cũng ray rứt một niềm đau cách biệt ?!
Thu. Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét