BIỂN NHỚ
Thu vẫn chưa tàn , Đông đã sang,
Hoàng hôn vội vã cuốn tơ vàng .
Mênh mông hơi lạnh về giăng lối,
Mây rủ nhau cùng lặng lẽ tan !
Như vẫn riêng riêng một góc trời
Chiều rung tan tác lá Thu rơi.
Bóng chao buồn bã cuộn theo gió ,
Để dáng Thu càng hêm tả tơi…
Người đi bên ấy nhớ gì không ,
Có thấy lạnh lùng với gió Đông ?
Có biết Thu đang thầm thổn thức ,
Có nghe tiếng gọi giữa mênh mông ?
Một bóng trầm tư ngơ ngẩn chiều,
Tìm trong bóng nước mắt đăm chiêu.
Một trời dĩ vãng theo mây trắng ,
Nghiêng ngả gió về rải quạnh hiu ...
Con phố ngày xưa vẫn ở đây,
Dấu chân kỷ niệm còn vương đầy.
Dù mưa tuyết có phủ tràn lấp,
Nhưng vết thương lòng đã đá xây !
Thu Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét