Hoàng hôn tím lặng từng không,
Gió lay lắt nhẹ mênh mông dáng buồn.
Ẩn trong sóng nước chập chờn,
Nghiêng nghiêng bóng rủ, chiều vờn hàng cây…
Bâng khuâng uốn lượn xa, mây
đan giăng nỗi nhớ, cho ngây ngất sầu !
Chiều vắng lặng, mắt tìm đâu ?
Nẻo xa xa khuất, một mầu lung linh …
Rưng rưng sợi nhớ kết tình,
Tay ôm kỷ niệm riêng mình đa mang !
Thời gian còn mãi âm vang ,
Hằn sâu, sâu mãi trong trang sách đời…
Áo bay , tà lượn góc trời,
Vọng phu mãi ngóng trông vời xa xăm…
Thu Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét