Thuyền tận phương nào mải miết say,
Năm Châu , bốn biển quên tháng ngày...
Chập chùng đồi núi sương lam phủ,
Lừng lững lưng trời chim trắng bay.
Sóng nước lung linh theo ngọn gió,
Buồm căng lồng lộng hút chân mây .
Một phương đăm đắm buồn xa vắng,
Thuyền vẫn biệt ngàn cho mắt cay ...
Thu Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét