Thứ Tư, 4 tháng 12, 2013

DẤU CHÂN KỶ NIỆM


 Anh đi rồi bỗng chiều nay trời trở
gió Thu về làm tung tóc em bay…
Nhìn lá rơi một trời bao nhung nhớ,
Từng giọt mưa thêm buốt giá vai gầy !

Anh đi rồi nắng chiều tung giọt vỡ,
Trong mắt buồn em lặng lẽ xa xôi…
Dòng thời gian hoài âm thầm lần lữa,
Em một mình nghe chậm tiếng chiều rơi..

Anh đi rồi nắng hoàng hôn xuống vội,
Tím khung trời, mờ phủ kín hồn em…
Đường đâu xa…sao đi hoài không tới ?
Tiếng chân đơn lạc lõng bước mỏi tìm…

Anh đi rồi bàn tay nào che chở,
Để mưa buồn nhỏ đẫm ướt tim em !
Nẻo xưa quen vẫn lạc loài bỡ ngỡ…
Em lối về, hồn hụt hẫng trong đêm !

Anh ra đi và mang theo tất cả,
Chỉ để em một nỗi buốt mong chờ.
Ai gây chi cho mỗi người mỗi ngả,
Để giọng sầu đêm dẫm nát lời thơ…!.



Thu Tâm
(Chiều nhớ…)


  
THU HỠI... VỀ ĐÂU ?
Họa bài “ Dấu chân kỷ niệm”

Thu về đâu - lạc loài cách trở ,
Giọt Thu buồn chắp cánh xa bay ...
Chiều Thi tím ghi bao nỗi nhớ
Dấu tình sầu nhỏ xuống thân gầy
Thu về đâu - lòng ta rạn vỡ
Càng nhớ nhung mộng ước xa xôi
Lá vàng bay tìm về bến mộng...
Gìọt thu buồn nặng hạt mưa rơi !
Thu về đâu - xin Em đừng vội
Chia xa rồi ... tím cả tình Anh !
Đường vạn nẻo làm sao với tới
Xa nhau rồi biết ngả đâu tìm ?
Thu về đâu - thuyền tình nặng chở
Gởi u sầu nhẹ bước chân Em
Cách tám hướng mà ta cứ ngỡ
Chỉ một phương thao thức từng đêm ...
Thu đi rồi - như vào biển cả
Tình mông mênh vẫn đợi, mãi chờ…
Chân trời tím mây giăng khắp ngả
Tiếng dế sầu man mác ý thơ ...!

Nguyên Hà
Tặng Thu Tâm     

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét