Thứ Hai, 2 tháng 12, 2013

ĐI TRONG THU VÀNG

  

Thu gieo man mác chiều nay,
Để từng sợi nắng lất lây ngại ngùng.
Giữa mùa Thu đã gió Đông,
Trong hơi thở buốt nghe lòng xôn xao…
Mây lơ lửng lượn trên cao,
Nghiêng vai ngó xuống lao đao mắt buồn .
Phải mưa vừa có hạt tuôn ,
Hay làn sương rớt dập dồn trên vai ?
Đường về con phố chia hai ,
Nửa chơ vơ vắng, nửa dài bóng vây …
Mênh mông trời phủ góc Tây,
Đùa theo cơn gió hàng cây lòa xòa.
Rủ nhau nghiêng ngả bóng nhòa,
Buông rơi đám lá là đà trên sân !
Rộn con dốc , vướng bước chân,
Bóng xiên quấn quýt cho nhân đôi sầu…
Chân trời dần ngả tím mầu,
Lòng riêng riêng một cõi nhầu mênh mang…
Từng đám lá lại lang thang,
Và mùa Thu cứ đi hoang miệt mài.
Thu đem lạnh gía u hoài,
Vàng Thu úa cả trong, ngoài tâm tư…

Thu T.
    

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét