Thứ Năm, 21 tháng 5, 2015

VẼ ĐI ANH


 

  


VẼ ĐI ANH


Anh vẽ đi, vẽ làm sao cho rõ,
Giọt lệ ngà luôn mấp mé trên mi.
Vẽ hồn em cuồn cuộn sóng triều di,
Luôn ấp ủ điệu buồn đau muôn thuở.


Anh vẽ đi, làm nổi lên tiếng thở,
Cứ nghẹn ngào u uất vết thương sâu.
Từ xa xưa đã ngậm đắng cung sầu,
Đôi vai nhỏ mang oằn vai bất hạnh.


Anh vẽ đi, một cuộc đời cô quạnh,
Ám ảnh em ngay cả lúc cười tươi.
Sâu trong em là thăm thẳm chơi vơi,
Là hụt hẫng nghi hoài câu đời sống!


Anh vẽ đi, nhớ phủ làn sơn bóng,
Đừng để ai nhận biết, đó màu pha
Dẫu điểm tô sắc lộng lẫy tiên nga,
Em vẫn nhận ra mình, người năm cũ!!!


Thu Tâm


 
Anh vẽ mắt em những dòng mơ dịu,
Thấm giọt ngà lệ đổ lắm thương đau.
   Sóng mơ màng ngát sao trời nhẹ chiếu,
Trăng huyền kiều gió quyện mãi bên nhau


Anh không vẽ những đường son phấn nhão,
Lòe loẹt đời không có chút hương hoa.
Anh chỉ muốn tô hồng đời tái tạo,
Cho em đầy phúc hạnh, khổ rời xa...


MH


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét