Người ơi!
Duyên là duyên của người ta,
Em đà cam phận cành hoa úa màu.
Dầu đi khắp chốn giang đầu,
Người xưa luôn sáng sắc màu trong tim.
Kể từ tăm cá bóng chim,
Một đời em biết, không tìm đâu ra.
Tình hoài là tình thiết tha,
Nên em mãi hát bài ca u hoài.
Người xưa lồng lộng trên đài,
Tình riêng em giữ theo dài ngàn năm.
Cám ơn đời đã đón chăm,
Tạ ơn người vẫn hỏi thăm tiếng chào.
Bao nhiêu tình ý ngọt ngào,
Em xin tạ lỗi, ghi vào tâm tư…
Thu Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét