EM MƯỜI SÁU TUỔI, TÔI YÊU
Tôi thương lắm, người
em mười sáu tuổi,
Mặt sáng ngời, nắng
cũng ngất ngây say.
Chiều tan trường, gió
lộng áo trắng bay,
Môi e ấp nụ hoa đào
chớm hé.
Em mười sáu, dáng thon gầy be bé,
Tóc buông dài lơ lửng gió đong đưa.
Sau lưng em, lững thững có gã khờ,
Chiều thơ thẩn, mộng mơ …đôi mắt dại.
Em mười sáu, đã khiến tôi ngần ngại
Lời tỏ tình ngậm kín chẳng dám thưa!
Đón đưa em trời khi nắng, lúc mưa,
Một khỏang cách âm thầm, em có thấy?
Em mười sáu, quả tim tôi em lấy,
Mà chả cần một ánh mắt ngó nghiêng!
Em vô tư đứng mãi tận góc riêng,
Mặc kệ kẻ si tình đang thống khổ!
Em mười sáu, tôi biết rằng quá nhỏ,
Để nhận ra sâu sắc một chữ tình.
Trước mặt em vạn ánh sắc lung linh,
Tương lai mở với muôn điều tươi sáng.
Em mười sáu, tương lai dài ngày tháng,
Tôi bao năm dày dạn bước phong trần.
Nơi chiến trường nặng nợ kiếp chinh nhân,
Mà chiến cuộc không có gì không thể!
Tình yêu này tôi dành trong tim để…
Nuôi mộng đời trên mỗi bước quân đi.
Không muốn em lệ sẽ thắm hàng mi,
Em mười sáu, hãy ôm tròn mộng thắm.
NG. Thu Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét