Chủ Nhật, 24 tháng 5, 2015

HỔ NHỚ RỪNG



 
Lưỡng mộc kết thành nơi chốn xa
Hoang vu tĩnh mịch lắm cây già
Thế gia khiêm tốn không lừng lẫy
Ấy họ nhẹ nhàng ai biết ta?

 
Chữ lót non sông nhiều nước mắt
Có chim kêu khóc nỗi niềm đau
Thương nhà
  nhớ nước buồn
so mặt
Cánh vũ sao buồn nỗi hụt hao! 
 
 
 Độc hành, mãnh hổ chốn sơn lâm,
 Mang nặng lòng riêng mối huyết thâm.
Muốn phá tung trời vì Quốc hận
Những mong diệt cộng cứu lương dân.
 
NG. Thu Tâm
 
 
 
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét