Thứ Hai, 18 tháng 4, 2016

SAO ANH LỖI HẸN



Trăng khuyết rồi tròn mấy độ sang
Em lang thang giữa giấc mơ tàn
Đường về lẻ bóng, hoàng hôn lạnh
Bến hẹn lạc loài sương phủ lan...
 
Mặt nước lặng thầm theo gió đưa
Lung linh in bóng rặng cây dừa
Thuyền ai cô độc nằm lưu luyến
Lữ khách bao giờ quên nẻo xưa?
 
 
Ngổn ngang, mòn mỏi nỗi chờ trông
Gió tạt ngang qua đến buốt lòng!
Thu đến mây giăng màu xám nhớ
Xuân sang, Hạ tủi mấy mùa Đông...
 
Có phải lần đi, vĩnh biệt thôi?
Phương trời vô định kiếp nổi trôi
Bước đường mê mải đời viễn xứ
Cúi mặt tiếc hoài giấc mộng trôi.
 
Bến cũ từ ly dạo khúc sầu
Sóng xô bờ cát cố vùi sâu
Dáu chân dĩ vãng nằm dang dở
Để bước đi về thôi nhói đau...
 
Lệ đau nhỏ xuống góp vào sông
Theo nước lênh đênh tìm ngược dòng
Gọi gió đưa thuyền về bến cũ
Tương phùng một kiếp mãi long đong...
 
Nh G. Thu Tâm
 
 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét