Tôi lặng người trong nắng tháng TƯ
Nắng vương sợi khói nhỏ bay mờ...
Gió rung ray rứt lay cành úa
Từng đóa hoa buồn dáng ngẩn ngơ…
Tôi hứng giọt sầu mưa tháng TƯ
Chợt nghe giá buốt tận tâm tư
Niềm thương, nỗi cảm tràn mi khép,
Lòng mãi chưa quên năm tháng , dù…
Chân bước ngập ngừng giữa tháng TƯ,
Vọng về qúa khứ thuở mây mù.
Đạn rơi, súng nổ chừng như vẫn,
Đâu đó oan hồn vọng tiếng ru…
Tôi ngậm ngùi thương xưa tháng TƯ ,
Tháng dâng bão nổi , sóng xô bờ.
Tháng mang nghiệt ngã, đời ly biệt,
Co quắp trời Nam, ĐỎ phủ mờ!!!
Bi, hận bao nhiêu một tháng TƯ,
Ly tan, còn, mất, kiếp gông tù…
Từng đêm ngấn lệ đời oan nghiệt,
Gói gọn trong cùng một tháng TƯ
Nhã Giang Thu Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét