Thứ Năm, 28 tháng 4, 2016

CHIỀU KHÓC THÁNG TƯ



CHIỀU KHÓC THÁNG TƯ
 Tháng Tư  lại về, niềm đau thức giấc
Muôn ngàn oan khiên ngang trái một ngày
Đất trời phương Nam lang sói giăng bầy
Dìm sâu tăm tối, đọa đầy dân tôi
Tù trong tù ngoài, tiếng cười dở dang
Rau khoai không no, con khóc võ vàng
Lang thang khắp nơi, tìm Cha ngục tối
Vì đâu tội tình, kiếp sống lầm than …
Mẹ tôi xác xơ, nhọc nhằn đắng cay
Thương cho cháu con, mẹ khóc mắt lòa
Thương cho quê hương chua xót lòng già
Mẹ đau thiếu thuốc, lặng lờ xuôi tay…
Bao năm hy sinh gìn giữ sơn hà
Quê hương nát tan, người lính Cộng Hòa
Vương mang tội tù, nhục thân cùm xiết
Lưng nát đòn thù, một sớm lìa xa…
Bốn mấy năm rồi còn sâu trong trí
Quê hương thân yêu nay sắp tan tành
Công sức người xưa, sao nỡ đoạn đành
Vì đâu đem bán, tội tình ai ơi !
Nghìn năm miệt mài bảo vệ núi sông
Bao nhiêu hy sinh vì giống Lạc Hồng
Hàng vạn máu xương từ lâu đổ xuống
Ghi khắc một đời ơn nghĩa cha ông.
Nh. G. Thu Tâm


Thứ Năm, 21 tháng 4, 2016

LỆ NÀY CHO ANH

 Lệ Này Cho Anh: Thơ nhạc Tháng Tư Đen - Thu Tâm - Mai Đằng - Tâm Thư.
LỜI TỰA

Những dòng thơ này tôi viết như nén hương để tri ân anh linh bao người lính VNCH đã nằm xuống rải rác đâu đó trong những trại "CảiTạo" từ Nam ra Bắc , hay đã rời bỏ cuộc đời sau những năm tháng bị đọa đày trong NGỤC TÙ CỘNG SẢN, rất nhiều nguời đã ra đi rồi không trở về... Cũng để kính dâng lên người chồng vắn số của tôi.. 

Dù anh đã vĩnh viễn ra đi từ bao lâu đi nữa. Xuân Hạ Thu Đông bốn mùa luân chuyển, nhưng nỗi đau mất mát to lớn chẳng bao giờ phôi phai .Hình ảnh thân yêu của người chồng , người lính VNCH vẫn sống mãi trong tim chúng tôi , hiển hiện trong lòng đồng đội các anh. Giọt nước mắt của người cô phụ vẫn hằng đêm thổn thức, nhớ nhung, thuơng tiếc, xót xa cho cuộc chia ly tức tưởi ngày nào...

Nh.G. Thu Tâm



 
 

Xin thân kính mời xem và nghe. THƠ PHỔ NHẠC:
"LỆ NÀY CHO ANH "
Thơ Thu Tâm
Nhạc Mai Đằng
Ca sĩ Tâm Thư   
http://www.youtube.com/watch?v=qzqoGD4NSNI

http://www.youtube.com/watch?v=qzqoGD4NSNI&feature=player_detailpage
Lệ Này Cho Anh: Thơ nhạc Tháng Tư Đen - Thu Tâm - Mai Đằng - Tâm Thư.
 

 

XA RỒI NGÀY XƯA



 
XA RỒI NGÀY XƯA Đã xa rồi khung trời xanh ngan ngát,
Dấu chim bay khuất nẻo mãi nơi nào.
Từng ngày tháng âm thầm dần phai lạt ,
Kỷ niệm thành hun hút bóng mây chao.

Đã xa rồi chiều xôn xao lá đổ,
Tà áo bay sáng giọt nắng lung linh.
Dấu chân êm trên lối về rực rỡ,
Hồn bâng khuâng ôm giấc mộng chân tình.

Đã xa rồi lối mòn xưa chân sáo,
Con dốc quen hoài cảm đến nghẹn lời !
Từng hạ đến mang mưa buồn vương áo,
Để bàng hoàng nhàu ướt cánh hoa rơi…

Đã xa rồi thời gian sao trở lại ,
Dấu yêu nào mãi vời vợi trong ta ?
Mây giăng kín vòm trời xưa thân ái ,
Ta một mình thương ngày tháng phôi pha…
Nh. G. Thu Tâm
 
 
 

Thứ Tư, 20 tháng 4, 2016

BIỂN CHIỀU LẠC BÓNG





 

                                                    Đôi chim nhỏ tìm nhau trên biển vắng
Mặt nước đầy gọi nắng đến long lanh
Con sóng xa ồn ào tung bọt trắng
Bãi cát vàng in từng dấu chân quanh...
 
Anh có hay biển chiều nay giận dỗi
Đang gầm vang tiếng thét xé khung trời
Như kêu gọi một người đi khuất lối
Hay nghẹn ngào lời tiếc nhớ khó nguôi...
 
Đời vẫn trôi, vẫn lửng lơ thầm lặng
Biết tìm đâu năm tháng đã xa vời?
Gọi trong mơ nghe giấc dài mặn đắng
Đêm  u hoài trong dĩ vãng chơi vơi...
 
Nắng đã úa như tình sầu hiu hắt
Chiều héo tàn ngơ ngác cả ý thơ
Mây vòng quanh cuộn nỗi sầu thêm chặt
Nghe mệt nhoài khúc nhạc gió bơ vơ...

Hoàng hôn xa đang u sầu xuống vội
Phủ sắc trầm cho buốt giá không gian
Mây thở than rưng rưng buồn riêng nỗi
Người ở đâu, hỡi trăng núi gió ngàn...
 
Nh G. Thu Tâm
 
 

Thứ Ba, 19 tháng 4, 2016

Những Ca Khúc Hay Nhất Của Danh Ca Lệ Thu

 



 
 
                                                                                 

      

ĐÔI GIÒNG CẢM XÚC (Tùy bút)




ĐÔI GIÒNG CẢM XÚC


Một ngày lễ Veteran đầu tiên trên nước Mỹ tôi được cùng tham dự diễn hành. Ngày lễ kỷ niệm các cựu chiến binh rộn ràng vui nhộn với đủ các sắc màu của nhiều quốc gia tham dự. Tiếng trống thôi thúc lòng người náo động cả một góc phố, tiếng khèn trầm đục nghe có chút thê lương uẩn ức vang lên từng hồi. Trong thời gian chờ đợi, tôi đứng dưới bóng cây bên lề đường của nhìn ra trên khắp các lối đi, lòng bồi hồi cảm xúc nhìn ra con đường nhựa ngập đầy xác lá vàng khô bay xao xác. Lá bay lên cao, rồi là đà lượn đi khắp nẻo vô định. Tôi chợt liên tưởng đến mấy câu thơ của Lưu trọng Lư :

“Em không nghe mùa Thu
Dưới trăng mờ thổn thức.
Em không nghe rạo rực,
Hình ảnh kẻ chinh phu
Trong lòng người cô phụ… “

              Bầu trời mùa Thu San Jose mãi đến buổi trưa vẫn chỉ có chút nắng nhẹ khiến thời tiết thêm lạnh. Hàng cây xạc xào run rẩy theo làn gió đẩy đưa lại làm rơi thêm những chiếc lá vàng tội nghiệp. Bên trong lề đường, đoàn quân các quân binh chủng VN chúng tôi đứng tụ chuyện vãn trong khi chờ đợi đến lượt diễn hành. Thời chiến tranh đã lùi xa trong dĩ vãng đến hơn bốn mươi năm, đã không còn hình ảnh kẻ chinh phu nào làm bận lòng người cô phụ. Và những  chiến binh còn sống sót qua cuộc chiến cùng người cô phụ thuở nào nay đã bạc trắng màu tóc theo năm tháng, nhưng sao trong tôi vẫn nghe thổn thức một nỗi niềm riêng khi ngắm nhìn người lính trong những bộ quân phục của các binh chủng Việt Nam Cộng Hòa. Những anh hùng một thời xông pha trong lửa đạn để giữ an nguy cho đất nước, những anh chiến sĩ thời chiến tranh quên cả thân mình để khi thanh bình lại bị đầy đọa nơi rừng sâu nước độc vì sự trả thù tàn độc vô lương của quân cướp. Dù thời gian đã gần nửa thế kỷ trôi qua, trong ký ức của tôi vẫn còn giữ nguyên hình ảnh ngày nào.     





NGÀY CHA ĐI




 
Cha nằm xuống khi con mười sáu tuổi
Mắt lạc thần, đầu ngơ ngác khăn sô
Trời Cao Nguyên núi chập chùng mây đuổi
Đón cha về miền cát bụi hư vô!

Lời trối trăn cha kịp nào bày tỏ
Tiếng dặn dò còn mãi ngậm trên môi
Giọng hát vang trên muôn trùng sóng vỗ
Thôi hết từ đây, thành dĩ vãng rồi!!
 
Cha về đâu, trong khoảng trời vô tận
Mây phương nào thức ngủ một màu tang
Để hồn đau, đau nghẹn ngào uất hận
Dòng lệ khô vương khóe mắt võ vàng.
 
Hàng nến chong soi lập lòe đời lỡ,
Gió mồ côi quyện quấn gót chân son
Thông rên xiết giữa trời không rạn vỡ
Lạc nẻo nào, tìm mãi mảnh hồn con...
 
Cha ra đi vết thương còn rỉ máu
Chiến trận chưa tàn, tiếng súng chưa vơi
Đồng đội, anh em bao người yêu dấu
Bỏ cuộc riêng mình, sao nỡ cha ơi!
 
Đôi mắt sầu khép che đời miên viễn
Nụ cười tươi ấm áp, lặng muôn niên
Mộng đang đan nửa chừng, thôi tìm đến
Cha đi rồi, con xếp, để dành...quên!!
 
Nh. G. Thu Tâm
 
 

MẸ



 
Đã bao lần ngồi nhìn di ảnh Mẹ
Con vẫn bàng hoàng chưa chịu nhận ra
Mẹ của con đã thật sự rời xa
Và vĩnh viễn không bao giờ gặp nữa!
 
Biết bao năm con cứ hoài lần lữa
Giữ lặng thầm câu nói với mẹ yêu
Chỉ chữ "Thương", mà khó biết bao nhiêu
Mẹ khuất bóng, cúi đầu con xám hối!
 
Vì đàn con, mẹ một đời lặn lội
Muôn nhọc nhằn đè nặng trĩu trên vai
Mẹ sẵn sàng luôn tha thứ trái, sai
Bằng ánh mắt cùng vòng tay trìu mến...
 
Qua khói nhang, mẹ chiều nay tìm đến
Để lòng con nghẹn tủi, nhớ thương về
Dù tháng Năm, mưa vẫn kéo lê thê
Thêm tăm tối bầu trời không có mẹ!
 
Mấy mươi năm, thời gian trôi cuốn lẹ
Con vẫn thèm hơi ấm của mẹ xưa
Tiếng xạc xào qua khung cửa gió đưa
Nghe ray rứt từng ngàn cây kẽ lá!
 
Chỉ tấc gang, sao mịt mờ, xa quá?
Hình ảnh đây mà mẹ tận nơi nào?
Trong giấc mơ đầy mộng mị xanh xao
Con chợt khóc, Mẹ ơi! Thương ngớ quá!!
 
Nh. G. Thu Tâm
 
 

Mẹ Tôi Năm Xưa: Thơ Thu Tâm, nhạc Phạm Mạnh Đạt, Thu Tâm trình bày.

Xin click vào tựa bài hát :  Me toi nam xua
 image




CƠN GIÓ ĐỔI MÙA




NƯỚC MẮT CỦA BIỂN



 
Em vẫn khóc một mình từ khi đó
Ngày nhận ra biển đã chẳng còn xanh
Trong tim em chỉ còn con sóng dữ
Mỗi chiều về ào ạt vỗ nhịp nhanh
 
Những hạt cát của ngày xưa rất nhỏ
Anh cuống cuồng sợ em sẽ đau chân
Đối diện em, giờ cả vùng bão gió
Anh ở đâu, có cảm thấy ngại ngần?
 
Đêm lắng chìm trong màn sao lấp lánh
Biển lặng lờ ẩn dấu vết thương sâu
Sương khuya rơi trên bờ vai em lạnh
Thuyền gác chèo, chẳng biết bến bờ đâu!
 
Có hạt nước trên bờ môi em mặn
Chim nhìn em trên gềnh đá chênh vênh
Quay mặt đi, em nuốt nhanh vị đắng
Chợt nhận ra...em đang khóc một mình...
 
Con sóng biển lại chồm cao giận dỗi
Có phải không, biển đang nhớ bóng thuyền?
Lời thiết tha từ đại dương vang dội
Tiếng rì rầm thương con nước truân  chuyên!
 
Ngày lắng trôi nghẹn ngào trong nỗi nhớ
Gió ngậm ngùi xoay mãi cọng rong rêu
Mây cũng đang bơ vơ đi tìm lối
Anh xa xôi, đời lạc mãi trong chiều...
 
Nhã Giang Thu Tâm


GIỌT BUỒN MƯA ĐÊM



 
 
 

Thứ Hai, 18 tháng 4, 2016

SAO ANH LỖI HẸN



Trăng khuyết rồi tròn mấy độ sang
Em lang thang giữa giấc mơ tàn
Đường về lẻ bóng, hoàng hôn lạnh
Bến hẹn lạc loài sương phủ lan...
 
Mặt nước lặng thầm theo gió đưa
Lung linh in bóng rặng cây dừa
Thuyền ai cô độc nằm lưu luyến
Lữ khách bao giờ quên nẻo xưa?
 
 
Ngổn ngang, mòn mỏi nỗi chờ trông
Gió tạt ngang qua đến buốt lòng!
Thu đến mây giăng màu xám nhớ
Xuân sang, Hạ tủi mấy mùa Đông...
 
Có phải lần đi, vĩnh biệt thôi?
Phương trời vô định kiếp nổi trôi
Bước đường mê mải đời viễn xứ
Cúi mặt tiếc hoài giấc mộng trôi.
 
Bến cũ từ ly dạo khúc sầu
Sóng xô bờ cát cố vùi sâu
Dáu chân dĩ vãng nằm dang dở
Để bước đi về thôi nhói đau...
 
Lệ đau nhỏ xuống góp vào sông
Theo nước lênh đênh tìm ngược dòng
Gọi gió đưa thuyền về bến cũ
Tương phùng một kiếp mãi long đong...
 
Nh G. Thu Tâm
 
 


Chủ Nhật, 17 tháng 4, 2016

TIẾNG QUÊ TRONG TÔI




TIẾNG QUÊ TRONG TÔI

Em hỏi tôi: cơn gió nào lạnh buốt
Vừa lướt qua đã tím ngắt thịt da
Đã nấu nung niềm nhớ tiếng quê nhà
Làm tê tái cả niềm đau nhân thế

Làn mưa Xuân đang rì rào khe khẽ
Phải mơ hồ giọt nước mắt quê hương?
Bao nhiêu năm chưa đủ nỗi đoạn trường
Thêm oan trái xé tan hoang đất mẹ!

Em bảo tôi: nhớ những chiều nắng nhẹ
Tiếng sáo diều dìu dăt chon cô thôn
Khói bếp bay lơ lửng buổi hoàng hôn
Bên ánh lửa, đàn trẻ thơ rộn rã

Em thở than: biển xưa hiền hòa quá
Biển chở che ôm ấp những người con
Từ hôm nao biển trở tính vô hồn
Tung sóng dữ, vùi dập người chơn chất!

Mảnh đất lành đang từng ngày tan nát
Khắp mọi miền chất độc tẩm muôn dân
Từ trong , ngoài đang âm ỉ ngấm dần
Cả hồn, xác chờ đợi ngày biến thể

Em tôi ơi! Khắp chân trời dâu bể
Biết bao người đang ray rứt như em
Có ai thầm lẳng lặng đứng xa, xem
Cả dân tộc sắp chìm trong mưa lũ!!

Việt Nam ơi! Ai mơ về chốn cũ
Thịt da tôi đã lỡ chàm vết chàm
Và tim tôi luôn tưởng nhớ về Nam
Hồn thổn thức, TIẾNG QUÊ thầm réo gọi


 NG. Thu Tâm



Thứ Tư, 13 tháng 4, 2016

SINH NHẬT THÁNG TƯ

SINH NHẬT THÁNG TƯ
 
THÁNG   tháng tưng bừng họp mặt nhau
TƯ,         riêng góp sức hợp tâm đầu
MƯỜI    huynh tỷ chẵn ngồi kề cận
BỐN       chiếc bàn dài nối trước sau
CHÚC     chị mượn tạm dòng sáo cũ
MỪNG  anh nặn óc, đoạn thơ nhầu
NGÀY    vui của quán “Cà Phê Lính”
SINH      Nhật chan hòa, thêm ý sâu.
             
SỨC   lực, trí tâm chẳng tổn hao
    KHỎE,      vui, thanh thản, chấp niên cao   
KHANG  kiện, ý lòng luôn vững chắc
AN          thái, toàn gia phước lộc vào   
HẠNH    ngộ duyên trời bên chiến hữu
PHÚC     chung chia sẻ dẫu sơ giao     
CHAN  hòa đồng đội, tương tâm ái
       HÒA      hợp tâm đồng chính nghĩa cao      
 
Nhã Giang Thu Tâm