TÌNH SAY TRONG NẮNG HOÀNG HÔN
Chiều sắp tắt trong rừng cây thưa vắng,
Nắng hắt hiu xuyên kẽ lá mơ màng.
Gió đùa chơi rung xao xác cây ngàn ,
Làm tung rối tóc em dài hoang dại.
Anh nhẹ ôm đôi bờ vai mềm mại,
Lời thầm thì ngôn ngữ ngọt yêu thương.
Hoàng hôn như thầm phủ xuống màn sương,
Làm quấn quýt thêm bờ môi say đắm .
Hạnh phúc dâng in hồng thêm má thắm,
Hồn xác như cùng chăm chút nụ tình.
Và thời gian đứng lại bất thình lình,
Bao ngôn ngữ thêm thừa trong thoáng chốc.
Đàn sóc nâu đứng ngây tròn trong hốc…
Chim lặng mình nghiêng mắt ngắm mê say.
Mây từng trên lơ lửng chẳng buồn bay,
Vừng dương vội tìm bóng che dấu mặt.
Vòm cây cao ru tiếng êm dìu dặt,
Điệu nhạc nào tha thiết giấc mê hoan.
Lửa ái ân thiêu cháy cả không gian,
Hoa tình nở ngút ngàn hương sắc ái.
Cho mắt nâu nồng tươi màu huyền thoại,
Nghe dịu dàng mùi hương dại hoa yêu.
Rừng lá đang xao động trong ráng chiều,
Làm ngây ngất bức tranh chiều thơ mộng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét