NGƯỜI XƯA TRỞ VỀ
Đi tìm một thoáng hương xưa.
Đôi mi khép lại cho vừa nỗi đau.
Bốn mươi năm đã qua mau,
Người muôn năm cũ theo nhau kéo về.
Thương ai đã giữ lời thề,
Liều thân tuẩn tiết, một bề tôi trung.
Quê hương mãi vẫn của chung,
Sao người trân quý, người tung trò đùa.
Giặc xâm lăng, kẻ về hùa,
Cùng xâu xé nát, cùng lùa dân tan.
Ngời ngời chính khí tỏa lan,
Mong ngày tiêu diệt, dây oan xóa mờ.
Nhã Giang Thu Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét