Thứ Ba, 11 tháng 8, 2020

NHỚ MẸ

 











NHỚ MẸ

 
Sông buồn sóng gợn lăn tăn
Chim bay cánh mỏi băn khoăn nền trời   
Chân mây mờ ảo, xa vời
Gợi niềm u uẩn, vẽ vời vấn vương
Mây buồn, tím cả tà dương
Giọt sầu đáy mắt,  mẹ thương chợt về
Mẹ đi chẳng hẹn, không thề
Sao nghe trống vắng, bốn bề xót xa
Năm dài lẳng lặng lướt qua
Nhìn di ảnh mẹ diết da ruột bào
Mẹ ơi! Đâu nữa ngọt ngào
Tiếng “con” đứt đoạn thuở nào vẫn đang
Ba mươi năm lẻ còn mang
Mẹ giờ hun hút theo nhang khói mầu
Một đời mẹ đã cơ cầu
Thân gầy gian khổ gọi sầu đêm mưa
Tựa đầu bên cánh rèm thưa
Mẹ ngồi nghe tiếng gió đưa đợi chờ
Cô đơn dưới ánh đèn mờ
Chồng xa, con dại đâu bờ tương lai
Ngổn ngang trĩu nặng đôi vai
Mỏi mòn cò mỏng tóc phai mấy phần
Bàn tay mẹ vết chai sần
Tưởng chừng giấy nhám xót vầng trán non
Mẹ ơi! Suốt cả thời son
Thuốc men chăm sóc, bên con rã rời
Nỗi đau nào viết thành lời
Để tôi thương nhớ mãi người mẹ yêu!
Chiều tàn bóng ngả liêu xiêu
Mẹ về trong tiếng cô liêu nghẹn ngào...
 
Nhã Giang Thu Tâm

 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét