CÀNH HOA PHAI SẮC
CÀNH HOA PHAI SẮC
Chợt ghé
qua một chiều, ngôi vườn ấy
Tháng Tám
rồi, trời đã chuyển sang mùa
Những bông
hồng còn cố gượng ganh đua
Khi nhan
sắc nhạt nhòa, thân tàn tạ!
Một mình
thôi, tôi bỗng thành kẻ lạ
Ngang tầm
tay một dáng nhỏ bơ vơ
Đang cúi đầu
ủ rũ, khiến ngẩn ngơ
Lòng lữ
khách ngậm ngùi thương đời úa.
Trời cao trong,
mây xanh màu đẹp quá
Mà trần
gian muôn loại mãi bi ai
Đến cỏ cây
hoa lá cũng mau phai
Người chìm
đắm trong vực sâu tăm tối
Nâng cánh
hoa mong tình yêu truyền nối
Trong bàn
tay ấp ủ thắm chân tình
Chắc chẳng
còn trở lại với dáng xinh
Đời ngắn
ngủi, thời gian sao quay ngược?
Bao phù
du nhận, trao cùng mất, được
Sẽ một ngày
tan biến giữa hư không
Người hay
hoa chung số kiếp lạnh nồng
Ngoảnh mặt
lại đã như là hư ảo.
Nhã Giang
Thu Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét