MƯA TRĂN TRỞ
GIẤC
Giot mưa tí
tách triền miên
Giật mình
trăn trở, tìm quên giấc vùi
Mưa khuya lên
tiếng ngậm ngùi
Ôm chăn em tưởng
nhớ mùi hương yêu
Gió đưa hạt
nhỏ liêu xiêu
Đưa hồn em lạc
cô liêu bến nào
Tâm tư
nghiêng ngả dạt dào
Sóng dâng phủ
kín lối vào cơn mê
Thời gian bước
chậm lê thê
Đèn khuya in
bóng tái tê cô phòng
Mưa rơi ướt cả
trong lòng
Đâu rồi môi mắt,
ấm vòng tay đan!
Từng vòng
bong bóng vỡ tan
Bên sân òa tiếng
thở than vũng buồn.
Cành xao xác
lá không hồn
Giọt reo tiếng
khóc, giọt luồn tâm tư.
Mùa Xuân vừa
đến nên thơ
Giăng cơn mộng
ảo bơ vơ cuối trời.
Để em mắt ướt, khô lời
Theo cơn
nhung nhớ rã rời nỗi đau….
Nh, G. Thu
Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét