LỜI NHẮN NHỦ
Người bảo tìm đâu giữa đất trời
Những giòng thơ cũ đã chơi vơi.
Bao năm lưu lạc đời viễn xứ,
Theo dấu chân buồn tỏa khắp nơi…
Trong niềm hận tủi của ly tan,
Ẩn chứa sóng đang đợi vượt tràn.
Nước mất, nhà tan, luôn canh cánh,
Hồn thơ như chết với giang san!
Tôi thấy trong Người cả nỗi đau,
Tạo nên trác tuyệt mỗi vần sâu.
Đủ gom thành tập hờn vong quốc
Để nhắc nhở đời đến mãi sau.
Đừng làm uổng phí nét oai phong,
Tìm lại bao trang khí phách hùng.
Tô đậm ý, lòng chờ trổi dậy,
Thời gian nào
xá, vượt thinh không
Hãy cứ thổi bùng ngọn lửa tim,
Tình yêu đất nước, dẫu ba chìm.
Cờ vàng tươi thắm còn muôn thuở
Quang phục một ngày, tươi sáng thêm.
Nhã Giang Thu Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét