Thứ Ba, 29 tháng 3, 2016

TIẾNG KHÓC QUÊ HƯƠNG


 
TIẾNG KHÓC QUÊ HƯƠNG  
Quê hương tôi, Việt Nam đọa đầy
Nghe trong tim từng tiếng thở dài
Quê hương đang khổ đau từng ngày
Bao nhiêu năm ngoại xâm dầy xéo.
 
Bắc tới Nam, thành đô hay thôn làng
Dân than oan, bàn tay bạo tàn
Vang nơi nơi lời kêu ngập tràn
Thương cho bao đời tang tóc buồn.
 
Hơn bốn ngàn năm,  Việt Nam trường tồn
Chỉ mấy chục niên, đau thương dập dồn
Giặc xa dày vò tan nát quê hương
 
Nước mắt lầm than tuôn rơi thành giòng
Nước mất nhà tan còn đâu Lạc Hồng
Việt Nam một đời công sức Cha ông
 
Ôm nỗi hờn căm ra đi nghẹn ngào,
Lòng vẫn còn mơ tương lai ngày nào
Từng đêm từng ngày nhớ đến quê hương


Hãy đứng dậy đi, chung tay diệt thù
Dẹp hết Cộng nô, giải tan tội tù
Dựng cao Cờ Vàng xây đắp quê hương
 
Xin mang cho Việt Nam nụ cười
Trong hoan ca Tự Do tuyệt vời
Cho dân tôi hạnh phúc một đời
Cho yêu thương chảy lan thành suối
 
Anh em ơi, cùng tôi nguyện cầu
Quê hương ta triền miên khổ sầu
Thay đi mau màn sương đục ngầu
Quê hương ơi Tự Do sẽ về  
 
Nhã Giang Thu Tâm

 

THOÁNG MƠ & ĐA TẠ





THOÁNG MƠ

Nàng gieo thi hứng cho ta
Mắt sau gọng kính mượt mà chất thơ
Nụ cười có nửa hững hờ 
Nửa kia e ấp như chờ môi hôn 
Và đôi "cửa sổ linh hồn"
Long lanh mời gọi, bồn chồn tim chai
Hẹn lòng chắc chắn kiếp mai
Sẽ tìm gặp để cùng ai trọn tình...

Ó Biển 227 LC
 
 
XIN ĐA TẠ 



Bài thơ người gởi mấy lời
Nghe như có cả một trời mộng mơ
Thi nhân viết tặng người thơ,
Từ trong tấm ảnh ban sơ thoáng nhìn
Làm sao để được đáp đền
Kiếp sau biết có giữ gìn dung nhan!
Mắt buồn ẩn chứa mây lan,
Long lanh ngấn nước, chứa chan nỗi sầu
Môi xưa nay đã nhạt mầu
Hững hờ thương tiếc con tầu trật ga.
Nhờ nương bóng sắc cành hoa,
Ánh lên chút nét kiêu sa cuối cùng.
Sá chi dáng dấp ngại ngùng
Ngả nghiêng trong gió mịt mùng thế nhân.
Sắc không, không sắc: phù vân
Sớm tan chiều hợp dừng chân bẽ bàng.
Tạ ơn qua những ý vàng,
Lời hay xin giữ nhẹ nhàng làm duyên...



N.G. Thu Tâm
 
 

Thứ Hai, 28 tháng 3, 2016

LỬA HỒNG TRONG TIM EM


 
LỬA HỒNG TRONG EM
 
Tim em một khối lửa hồng
Nửa ôm ấp mối tơ nồng phu thê
Dẫu chàng đã biệt sơn khê
Vẫn còn cháy bỏng tình mê một đời.
Nửa kia đau đáu trông vời
Quê hương ngàn dặm bên trời đau thương
Nỗi đau, đau mãi còn vương
Hận quân gian tặc vẫn đương đỏ cờ.
Khí oan bay tỏa mịt mờ
Ép dân kiệt xác, khù khờ lương tri.
Cướp từ trên dưới, mong chi
Quyền cao “đầy tớ”, chân di “chủ nhà”!
Đạo đức, lễ nghĩa cũng là
Nát tan mấy kiếp, tuột đà hư hao.
Tiếc cho một thuở thanh tao
Nhìn lên để thấy xanh xao nỗi sầu
Bốn mươi năm lẻ đục ngầu
Tầu Cộng giày xéo nhuộm mầu nay mai!
Một nghìn năm đã tay sai,
Nhìn ra để thấy tương lai mịt mờ
Đợi mong điểm hẹn một giờ
Góp chung ngọn lửa đợi chờ bao năm.
Nói dùm tiếng nói lặng tăm
Muôn dân đã nén hờn căm ngút ngàn
Chỉ trông có gió thổi tràn
Vươn cao đốt hết bạo tàn ác nhân.
 
Nhã Giang TT
 
 

LỜI NHẮN NHỦ

 


LỜI NHẮN NHỦ
 
Người bảo tìm đâu giữa đất trời
Những giòng thơ cũ đã chơi vơi.
Bao năm lưu lạc đời viễn xứ,
Theo dấu chân buồn tỏa khắp nơi…
 
Trong niềm hận tủi của ly tan,
Ẩn chứa sóng đang đợi vượt tràn.
Nước mất, nhà tan, luôn canh cánh,
Hồn thơ như chết với giang san!
 
Tôi thấy trong Người cả nỗi đau,
Tạo nên trác tuyệt mỗi vần sâu.
Đủ gom thành tập hờn vong quốc
Để nhắc nhở đời đến mãi sau.
 
Đừng làm uổng phí nét oai phong,
Tìm lại bao trang khí phách hùng.
Tô đậm ý, lòng chờ trổi dậy, 
Thời gian  nào xá,  vượt thinh không
 
Hãy cứ thổi bùng ngọn lửa tim,
Tình yêu đất nước, dẫu ba chìm.
Cờ vàng tươi thắm còn muôn thuở
Quang phục một ngày, tươi sáng thêm.   
 
Nhã Giang Thu Tâm

 

Chủ Nhật, 27 tháng 3, 2016

NÀNG XUÂN


 


 
Áo tứ thân cho hồn ai xao xuyến
Nụ cười tươi quyến luyến bước chân người
Mái tóc xinh cuộn vừa vành khăn vấn,
Gói cả hồn tôi đấy, nàng tiên ơi ...
 
Nhã Giang
 

Thứ Bảy, 26 tháng 3, 2016

Như Giọt Sầu Rơi: Nhạc Anh Việt Thu .



александр сарычев
 
Xin click vào tựa bài hát để nghe


 Anh còn nhớ gì
Mùa Đông đã chết trên cành soan già
MùA Xuân không hẹn đến
Như tình chúng mình
Tưởng đã chết trong em
Không còn gì đâu anh, Không còn gì đâu anh
Nhưng tình lỡ rồi, tình xưa đã chết
Trên cội mai già, ngày xưa đã hết
Không hẹn cũng về, dĩ vãng đó đau thương
Kỷ niệm nào cho anh, kỷ niệm nào cho em
Thôi chẳng còn, chẳng còn gì,
Kỷ niệm ơi nhắc nhở chi hoài
Hãy quên đi, hãy quên đi ...
Như mùa xuân đã chết trên cành thiên thu
Chẳng còn, chẳng còn,
Mùa Xuân đã chết,
trên cội mai già, tình ta cũng sẽ hết
Nhưng còn tất cả, nỗi nhớ nhớ thương thương,
Kỷ niệm nào cho anh, kỷ niệm nào cho em



 
 

Tinh Khuc Mua Xuan - Ngo Thuy Mien - Thu Tam trinh bay




Tình Khúc Mùa Xuân: Ngô Thụy Miên

Tiếng Hát: Thu Tâm



Tình yêu đó cho em
Tháng năm trên từng phím Xuân lay
Đóa môi xinh giòng tóc mây bay
Mùa Thu gió heo may gọi về
Mùa Ðông nắng hanh trên tuổi thề
Mình đan nắng ru mây ước mơ xa vời

Một hôm gió Xuân sang
Mây lang thang cài tóc em mang
Đến thăm em chiều nắng mênh mang
Rồi Thu đến sao em giận hờn
Rồi Ðông đến sao em lạnh lùng
Ðường phố vắng thênh thang ru buồn gót chân

Chiều còn mưa bay
Ướt bước chân mòn lãng du
Ướt áo cho tình thấm sâu
Ướt đóa môi hồng hững hờ
Rũ ướt cung đàn
Buồn dâng mây tím giăng ngang
Buồn vương ân ái phai tàn

Mùa Xuân đến chưa em?
Bước chân ai dìu tiếng mưa đêm
Vắng xa đưa giòng tóc mây bay.
Mùa Thu vẫn chưa nguôi giận hờn
Mùa Ðông vẫn chưa thôi lạnh lùng
Giòng nhạc cuốn em mang - trôi dài mãi trôi





Thứ Sáu, 18 tháng 3, 2016

ĐỨNG LÊN DIỆT THÙ

 
 
ĐỨNG LÊN DIỆT THÙ
 
Còn Cộng Sản, còn dân bị oan
Bao giờ dẹp được lũ ngang tàng 
Với dân: hùng hổ vơ của cải
Với giặc: xun xoe bòn tước quan 
Việt Cộng nức danh vua xảo trá
Tàu phù nổi tiếng chúa hung tàn
Hợp nhau xâu xé quê hương Mẹ
Hãy đứng dậy cùng diệt lũ gian
 
 
Nhã Giang
 



SINH NHẬT THÁNG BA

top những hình ảnh động chúc mừng sinh nhật đẹp lung linh



SINH NHẬT THÁNG BA


Mười chín tháng Ba mở tiệc trà,
Mừng ngày Sinh Nhật tỷ, huynh ta.
Quán "Cà Phê Lính" cùng chung sức ,
Đón bạn hiền, hòa lẫn tiếng ca.

Ý hay, lời đẹp đóng khung hoa,
Gởi đến với lòng thật thiết tha.
Cầu sự tốt lành và hạnh phúc,
Chúc cho sức khỏe, vạn an hòa.


Bác Vũ Đình Hậu, huynh Phước Thành,
Huỳnh Lâm Vo cộng cả phu nhân.
Huỳnh quang Chiêu cạnh Nguyễn Xuân Hải,
Nguyễn Viết Thạnh Ngô Dzũng anh.


Nguyễn Hữu Ái, tài hoa có duyên,  
Huỳnh văn Long , với Lê Minh Nguyên. 
Thái văn Lung, đủ mười hai chẵn,
Một tá anh hào luôn họ tên.
Chúc Sinh Nhật đẹp, một ngày lành,
Đầy ắp ân tình của đệ huynh.
Chiến hữu một thời, từ bốn bể,
Cùng nhau ôn cố chuyện ngày xanh.


Nhã Giang Thu Tâm
Mar 18 - 2016
 
 

Thứ Hai, 14 tháng 3, 2016

Em Đã Thấy Mùa Xuân Chưa




EM ĐÃ THẤY MÙA XUÂN CHƯA
Nhạc Quốc DŨng - Ca Sĩ Quang Dũng


Một vùng mây trắng bay đi tìm nhau
Chẳng còn thấy đâu, mắt em hoen sầu
Vì mình xa nhau nên anh chưa biết xuân về đấy thôi
Ngày xuân vẫn trôi rừng còn ngây dại mơ bóng hình ai
Trời mưa giăng lối áo em lệ rơi
Nhạt nhòa nét môi, đá xanh quên lời
Vì mình xa nhau nên anh chưa biết xuân về đấy thôi
Giọt sương vẫn rơi, tình mình vẫn hoài thương nhớ đây vơi

Chiều xưa ngồi bên anh em nghe như đã xót xa trong tay mình
Một giây hờn lênh đênh môi em thơm ngát đón đưa hương say tình
Anh biết không anh em như bóng mây tìm nơi đổ bến
Đậu bến xa vời mà tình vẫn rơi, mây hoài vẫn trôi

Trời xao xác sóng, gió reo mùa đông
Chìm trong giá băng bóng xuân mịt mùng
Vì mình xa nhau nên anh chưa biết xuân vẫn mãi xa vời chốn nao.
Còn thương nhớ nhau, còn nặng u sầu muôn kiếp về sau.



ANH TÔI

Luong Tran's Profile Photo

ANH TÔI
 
Anh đứng ngậm ngùi dấu lệ rơi
Bên bàn thở Tổ sáng khung trời
Mắt đăm dăm dõi về quê Mẹ
Đất nước tội tình đang tả tơi
 
Nét buồn đồng cảm với dân oan
Nghèn nghẹn trong tim nước mắt tràn
Pha lẫn niềm đau cùng uất hận
Một lòng cương quyết diệt cường gian
 
Tuổi tác, sức mòn theo gió sương
Anh tôi vẫn vững chí can trường
Thời gian nung nấu thêm tâm chí
Dưới bóng cờ Vàng bao mến thương
 
 
NG. Thu Tâm
 
 

Thứ Sáu, 11 tháng 3, 2016

MƯA CHIỀU KỶ NIỆM



 
MƯA CHIỀU KỶ NIỆM
 
Trời còn mưa rơi rơi nhanh
Ngả nghiêng cây lá trên cành
Rì rào khua vang đêm xanh
Cho hồn băn khoăn trở giấc

 
Giọt buồn mênh mang đi hoang
Len lén lối vào huyền thoại
Khơi tiếng tơ lòng ngần ngại   
Nhịp rung theo khúc ca vàng  
 
Đường về kỷ niệm lao xao
Rụng rơi hoa cũ đón chào
Em xinh còn đâu môi thắm
Má đào mộng ước hư hao.
 
Cuộc tình mặn nồng xa xôi
Hoàng hôn lên tiếng ngậm ngùi
Dư âm chìm trong đêm vắng
Mắt buồn đậm dấu đơn côi
 
Ngập ngừng ai đi trong mưa
Bàn chân nặng tiếng u hoài
Lạc loài đâu dư âm xưa
Cung sầu thênh thang chấp cánh

 
Một đời trôi theo hư vô 
Năm tháng bao giờ trở lại
Đôi cánh thiên thần tuổi dại
Vụt bay cao vút xa mờ… 

 
  Nhã Giang Thu Tâm
 

Thứ Ba, 8 tháng 3, 2016

XUÂN MUỘN BÊN BẠN HIỀN




XUÂN MUỘN BÊN BẠN HIỀN

 


Các anh chị em bạn thân mến của tôi. Mùng 6 Tết, hội Ái Hữu Phú Yên vừa qua có buổi họp mặt Tân Niên tưng bừng, có tiệc tùng và văn nghệ phụ diễn vừa xong. Dư âm còn sôi nổi trong từng câu chuyện hàng ngày, những hình ảnh và video clip của buổi dạ tiệc còn xôn xao trao đổi qua lại với tiếng cười vui. Chỉ mấy ngày sau, chưa kịp …hoàn hồn thì lại nghe tin báo sẽ tổ chức gặp nhau sau đó một tháng tại nhà anh chị Nguyễn Đình Cai và Phan My cựu học sinh trường Nguyễn Huệ... Nỗi vui cứ tràn ngập nối tiếp theo nỗi vui làm tôi ngẩn ngơ.

Và mùa Xuân muộn đang đón chờ chúng tôi để nở thêm hoa.  Có phải đúng như lời người xưa đã viết:

Tháng Giêng là tháng ăn chơi                               
Tháng Hai cờ bạc, tháng Ba rượu chè.
Tháng Tư là tháng lè phè
Tháng Năm, tháng Sáu hội hè vui chơi
Tháng Bảy là tháng nghỉ ngơi,
Tháng Tám, tháng Chín xả hơi bạn bè.
Tháng Mười, Mười Một xôi chè,
Tháng  Chạp cá chép, cá mè vớt lên.

Hay :
 
Tháng Giêng ăn Tết ở nhà
Tháng Hai cờ bạc, tháng Ba hội hè….
 
Tôi chợt nghĩ hóa ra những người bạn của tôi cũng nhớ rõ lời ông bà mình quá đi chứ. Từ tháng Giêng tới tháng Chạp,  cả mười hai tháng toàn là những chuỗi ngày dài cờ bạc hội hè vui chơi, nghỉ ngơi và xả hơi. Ôi những vần điệu… ơi ở cuối câu sao mà dễ thương làm sao! Như lời kêu gọi thân thương của mọi người dành cho nhau vậy. Người dân Nam Việt Nam chúng ta vốn dĩ vẫn lạc quan yêu đời, yêu người nên dù đời sống có cơ cực vất vả đến đâu thì chuyện vui chơi vẫn là chuyện không thể thiếu được.    

Theo tài liệu tôi đã đọc qua trên báo chí Internet, tại Việt Nam hiện thời dù Tết đã qua cả tháng trời, và tuy các công viên chức đã đi làm lại từ cuối tháng Hai sau thời gian nghỉ ăn Tết kéo dài tới hai tuần lễ, nhưng những ngày qua tình trạng tại rất nhiều cơ quan, đơn vị vẫn còn rời rạc, lơ là thiếu trách nhiệm. Ngoài các trường học, bệnh viện, xí nghiệp... bắt buộc phải làm việc như bình thường, thì tại rất nhiều nơi công sở vẫn còn mang đậm “hương vị Tết”. Nhiều ông cán bộ, hay viên chức có quyền hạn đến cơ sở chỉ  có mục đích để “điểm danh” cho có lệ, cuối giờ chiều lại tiếp tục “ăn Tết” tại từng gia đình bạn bè, đồng nghiệp. Trong chín ngày nghỉ tết chính thức, họ thấy vẫn còn thiếu nên đành… rủ nhau “tranh thủ, vô tư ” lấn thêm giờ của công để làm việc riêng. Ai cũng đoán được dư âm của tết Nguyên đán của các quan quyền có lẽ còn kéo dài đến tháng Chạp cuối năm theo đúng sách vở đã dạy sẵn.

Nhưng không, đó chỉ là tình trạng ở trong nước và những người tai to mặt lớn đang cai quản các công sở. Còn hầu hết những người dân nghèo đầu tắt mặt tối thì chắc cũng không có thời gian để có nổi cái Tết cho ra Tết nữa. Chúng ta đang ở xứ người, bây giờ mới bắt đầu tháng Ba, đầu mùa Xuân năm Dương Lịch và cũng rơi vào mùa Xuân của hầu hết những người Á Đông quen áp dụng đón Xuân theo lịch Âm Lịch.

Đối với đa số đã và đang nghỉ hưu như quý Thầy Cô, như tôi và các anh chị thì hơi khác một chút.  Sau bao nhiêu năm lăn lộn nhọc nhằn bươn chải lo cho cuộc sống gia đình và con cái. Nay trong lúc tuổi hạc, đã phần nào được thanh thản với việc gia đình, còn chút sức lực đi đứng lui tới được nên chuyện tạo ra những buổi gặp mặt để cùng ôn lại quá khứ hay đem cho nhau chút niềm vui nho nhỏ qua tiếng hát câu hò, cùng nhau thưởng thức tài nấu nướng đặc sắc của từng cá nhân nhóm phụ nữ là điều cần thiết, dù bây giờ miếng ăn uống đối với mọi người chắc chỉ là điều phụ thôi. Điều chính chỉ để gặp nhau tán chuyện trên trời dưới đất hay điểm danh xem ai còn ai đã ra đi… Vì ai cũng biết là thế gian vô thường, ngày vui chẳng còn lại được bao lâu. Do đó đôi lúc phải sắp xếp lịch trình giữa những nơi này nơi kia, tuy biết mệt nhọc nhưng tôi vẫn háo hức và sốt sắng nhận lời góp mặt. Điều đáng nói ở đây, khoảng thời gian này lại trùng với ngày sinh nhật của chị Hoàng Thanh Phước cùng một số anh chị em khác nên tháng Ba tới đây càng có lý do chính đáng và thêm ý nghĩa. Phần ẩm thực lần này hòa toàn do ban tổ chức đứng ra khoản đãi hết, chúng tôi chỉ lo phần văn nghệ để cùng trình diễn.

Rất khâm phục anh chị Cai My, tuy anh chị là người ăn chay trường đã mấy chục năm, hơn nữa đang bận rộn lo cho con gái mới sanh và các cháu nhỏ. Nhưng khi nghe đề nghị tổ chức họp mặt mùa Xuân của Nguyễn Huệ thì đã sốt sắng đứng ra với tính cách gia chủ, mời mọi người về nhà anh chị cho vui. Đúng là anh chị có :"tinh thần Nguyễn Huệ cao vời vợi", thật đáng quý đáng trân trọng.  Xin hoan hô cả hai tay.
 
Hình như đã hình thành từ lâu phong tục lịch sự hiếu khách của người Việt chúng ta, hay qua những câu ca dao tục ngữ mà từ bé tôi đã được biết:

“Khách đến nhà không trà cũng rượu”
hay các cụ xưa có thói quen ăn trầu thì:
“Miếng trầu là đầu câu chuyện”

Mỗi lần gặp mặt đến bất cứ nơi nào , trước hết đều có ăn uống và phải có văn nghệ phụ diễn, không biết điều kiện này đã như “Luật bất thành văn” tự lúc nào. Nhưng lại là phần hợp với ý thích của đa số và là tiết mục rộn ràng nhất nên mọi người đều không ai từ chối. Trong nhận xét riêng tư, hình như tôi thấy càng ngày con người càng có nhu cầu giải trí thông qua ca hát vui chơi, mà vấn đề này vốn dĩ không đòi hỏi khó khăn gì cho những người bạn dễ tính của  chúng tôi. Thật là may mắn vì các bạn đã cùng đồng lòng và không ngại tốn kém nên lần nào cũng vui càng vui hơn. Thoáng nghĩ tới một ngày nào đó không còn lăng xăng đây đó góp mặt với bạn bè, hay ca ngâm được nữa làm tôi thấy buồn. Nhưng làm sao biết được tương lai, tôi đã học được bài học để tự áp dụng cho mình: “ Việc gì đến sẽ đến, và việc gì đi sẽ đi. Sự bằng lòng chấp nhận sẽ đem lại điều thanh thản cho tâm hồn”.

Đặc biệt về sự gắn bó với ngôi trường mà xưa nay tôi chưa từng đặt chân đến: Nguyễn Huệ. Biết nói gì và biết bao lời cho đủ đây. Tôi đến với Hội Ái Hữu Phú Yên rồi sau đó là với anh chị em cựu học sinh Nguyễn Huệ cũng do một sự tình cờ.  Kể từ đó đến nay không thể nhớ rõ là bao nhiêu năm, với những lần Tân Niên, Tất Niên và trại hè hoặc Dạ Vũ Liên Trường rồi Đại Hội trường.  Không năm nào, dịp nào tôi vắng mặt được dù có những sự trùng hợp ngày giờ với nơi khác,  tất cả do sự quý mến cùng tấm lòng của hội nói chung và nhất là anh chị Duy Nhượng &  Hoàng Thanh Phước đã dành cho. Sự nhiệt tình của anh chị khiến tôi cảm thấy mình như đã mang nặng một ân tình. Một ân tình không nói thành lời, đến quên mất mình chỉ là một người bạn, hay đúng hơn là ái hữu thôi.

Một mùa Xuân mới, có mưa rơi                   
Xuân muộn riêng tôi xin tặng người
Họp mặt tưng bừng không bánh đẹp,     
Nhưng tràn muôn sắc thắm hoa tươi…  
 

Mùa Xuân luôn khiến trong tôi như mở rộng, giữa đất trời bát ngát xanh tươi với muôn ngàn cây lá đang trở mình.  Mỗi buổi sớm mai bước ra đường đón bầu không khí trong lành vẫn còn mang hương lạnh của mùa Đông chưa qua hết, tôi vươn vai hít thật sâu vào buồng phổi, nhìn lên ánh dương đang ló dạng bên chân trời, nhìn những cánh lá non nhè nhẹ rung rinh theo gió đang khô dần làn sương đêm. Tất cả như bừng sáng trong một ngày mới, tôi thấy mình hạnh phúc biết bao nhiêu. Tôi muốn hát vang lên lời đa tạ ơn trên đã cho tôi được sức khỏe cùng cuộc sống hôm nay, tạ ơn hai đấng sinh thành đã tạo ra hình hài xương thịt và lo âu chăm sóc cho tôi suốt thời trẻ dại. Tạ ơn những bậc Thầy Cô đã dìu dắt hướng dẫn một thời gian dài khi còn trên ghế nhà trường, cho tôi kiến thức làm hành trang bước vào đời.

Tạ ơn những người bạn thân quý đã từng chia sẻ bao nhiêu vui buồn âu lo với tôi trong từng giai đoạn cuộc sống. Và sau hết cũng phải cảm ơn những đứa con hiếu đễ ngoan hiền đã cho tôi niềm an ủi cuối đời. Sự gian truân với muôn ngàn cay đắng đã vĩnh viễn ở lại sau lưng tôi, những phiền muộn cũng đang mờ dần theo năm tháng. Tất cả chỉ còn là kỷ niệm nhiều màu sắc vui buồn để lâu lâu đem ra ôn lại cho thi vị thêm cuộc sống. Trong mỗi mùa Xuân hay các dịp kỷ niệm khác, cùng đồng hành với những hội hè khắp nơi mang lại cho tôi điều ý nghĩa, với những bận rộn sôi nổi vui tươi ấy đã cho tôi cảm giác không còn lằn ranh tuổi tác hay bệnh hoạn. Từ xưa nay, việc mang đến cho mọi người nụ cười hay niềm an ủi là điều khó từ chối đối với tôi, huống chi là vừa giúp người vừa giúp mình. Cuộc đời đôi khi không như ý muốn nhưng cuộc đời vẫn đẹp vẫn đáng yêu, nhất là mỗi độ Xuân về phải không các bạn? Mong rằng trong lòng tất cả mọi người chúng ta đều có những mùa Xuân tràn ngập hạnh phúc và vui tươi với nụ cười óng ánh đẹp ngời.

Nhã Giang Thu Tâm
San Jose
Ngày 8 tháng Ba 2015