Thứ Năm, 2 tháng 12, 2021

THỜI GIAN ƠI XIN CHẬM LẠI!

 


THỜI GIAN ƠI XIN CHẬM LẠI!


Cuối Thu cảnh vật rộn ràng
Lá rơi rơi rụng, mơ màng nắng vương
Mây đang mờ đục hơi sương
Gió về réo rắt gọi phương trời buồn
Hoàng hôn tím cả tâm hồn
Thời gian đâu mãi là nguồn suối reo
Xin không gian mãi trong veo
Cho màu xanh tựa tranh treo, ngọt ngào
Mong hy vọng đủ dâng trào
Để thi nhân được dạt dào hồn thơ
Thu tàn, lòng chợt ngẩn ngơ
Đông phong rét buốt khiến xơ xác đời
Tháng Mười Hai héo nụ cười
Níu chân Thu lại viết lời tương tư
Hai bàn tay hẳn còn dư
Tự nhiên phong kín, hình như ... rã rời
Ngày đi, đi mãi xa vời
Sao quay trở ngược cho người hồi nhan!

Nhã Giang Thu Tâm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét