Chủ Nhật, 28 tháng 6, 2015

THUYỀN XA BẾN ĐỢI


 
Anh ở đâu, biển chiều nay đẹp quá!
Em một mình giữa mây nước mênh mông.
Con sóng nhẹ xô bờ, ven gềnh đá,
Nghe thì thầm điệu: bến nhớ giòng sông.
 
Bàn chân trần men theo làn nước mặn,
Từng hạt tròn cát mịn vướng bước quanh.
 Bầy dã tràng vội vã trườn trốn lặn,
Để ngẩn ngơ hoàng hôn tím mong manh.
 
Đàn chim trời đang nghiêng mình xoải cánh,
Lẩn trong mây, dần khuất bóng nhạt nhòa.
Gió đẩy đưa cho vòng tay thêm lạnh,
Hàng cây gầy soi rủ dáng thướt tha...
 
Em thẫn thờ dõi tầm nhìn xa thẳm, ...
Cố tìm ra đâu đó cánh buồm xinh.
Biển yên lặng mang sắc màu lạ lẫm,
Để u buồn thêm mặt nước lung linh ...

Bên kia biển có chứa điều mong ước,
Có niềm riêng đầy uẩn ức không lời?
Có sông Ngân và nhịp cầu ô Thước,
Cho Ngưu và Chức Nữ hết đôi nơi?
 
Biển vang tiếng ồn ào tung bọt trắng,
Thuyền cũng xa theo ngọn sóng mù khơi.
Em lạc lõng trong chiều tà thinh lặng,
Anh ở đâu, cho mắt tím lệ rơi...

 
N.G Thu Tâm

 
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét