THƯƠNG QUÁ CHÁU
TÔI
Những đứa
cháu chỉ vừa dăm ba tuổi,
Năm một lần mới
gặp đủ mừng vui.
Bởi núi sông
làm cách trở xa xôi,
Cho nhung nhớ
và tình tôi thêm đậm.
Đứa bảy tuổi chăm
chỉ từng bài tập ,
Tiếng Việt ,
Anh pha lẫn cứ líu lo.
Lắm ngạc
nhiên khiến đôi mắt tròn vo,
Khi khám phá
cả khung trời lạ lẫm.
Đứa bốn tuổi chữ đầu tiên dò dẫm,
Lớp preschool , chỉ vài tiếng mỗi ngày.
Bài học đầu ngắm con chữ mê say,
Miệng uốn éo ráp vần từng chữ cái.
Đứa năm tuổi học
rất nhanh, thoải mái,
Rảnh thời gian
nhõng nhẽo , bày trò chơi.
Từng bước
chân dò dẫm khắp mọi nơi,
Luôn nghịch
ngợm , thích tìm tòi khám phá. .
Và còn đây đứa
hay vòi vĩnh má,
Đôi mắt to , bên
má điểm đồng tiền.
Đôi môi xinh chúm
chím thật trông duyên,
Ôi thương quá
nét thiên thần rạng rỡ.
Đàn cháu tôi gần
một bên, vẫn nhớ,
Vòng tay đầy
ôm hết vẫn còn ham !
Tình yêu này
ai dám bảo tham lam,
Nhưng tôi nhận,
vì tìm ra ý nghĩa.
Thu Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét