BÀI THƠ THÁNG TƯ GỞI ANH – VÀ CHIẾC
ÁO TRẬN NĂM NÀO
Thơ anh viết
làm tim tôi rạn vỡ,
Điệu uất hờn chua
chát, xót từng câu
Tôi bên đây
cũng nghẹn tiếng nguyện cầu,
Mong đất nước
thoát ra vòng thác lũ.
Anh đã khóc khi
nhìn chiến bào cũ ,
Vật chở che, thân thiết nhất năm nào .
Bốn mươi năm vẫn
trông ngóng xôn xao ,
Để chờ đợi một
ngày cùng … ra trận.
Làm sao nguôi
được nỗi buồn, căm hận,
Khi giặc thù
đang rỉa , xé quê hương.
Bốn mươi năm đất
nước nát như tương ,
Ngày hưng phục,
càng mịt mờ sương khói …
Ngày qua
ngày, quê mẹ thêm nghèo đói,
Và bạo tàn vẫn
sừng sững ,ngang nhiên.
Gương Chiêu
Thống thuở xưa đã ai quên,
Nay nối kết giặc
trong, ngoài tàn phá. .
Thời gian
trôi , cuối Thu rừng thay lá,
Tuổi đời cao,
áo trận cũng sắp tàn !
Người với áo
nhìn nhau đợi ly tan,
Thời trận mạc
vẫn nằm nguyên trí não.
Trời tháng
Tư, mây buồn giăng áo não,
Bão trong
lòng uất ức nỗi quê hương !
Bão trong tim
thương lính chiến đoạn trường,
Tủi áo trận nghẹn ngào trong xó tủ.
Lính và chiến bào, luôn gần muôn thuở ,
Vết máu vương
là dấu tích cận kề.
Sợi vải đau tim
lính cũng tái tê ,
Nợ vong quốc ngậm
ngùi không thể xóa.
Tôi thương áo,
thuơng mảnh đời nghiệt ngã,
Cảm nỗi đau bởi
thế cuộc dập vùi !
Chỉ bằng lời
xin chia xẻ, thế thôi,
Hỡi người
lính trong thời … thôi ly loạn.
Hãy ước mong
giặc tàn không bom đạn,
Để dân nghèo còn
sức sống vươn lên.
Để quê hương
bớt tan nát khắp miền,
Và ta sẽ trở
về xây dựng lại …
Thu Tâm
Cảm kích từ bài thơ của Nguyễn thanh khiết .
4 - 2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét