LỜI RU THÁNG
BA
Tháng Ba mưa đỏ ngập trời
Tháng Ba tiếng
khóc thay lời ru em.
Tháng Ba biển
lặng gió êm,
Sao tháng Ba ấy
trong em nghẹn ngào!
Sông Ba thuở
trước rì rào
Lăn tăn dòng
nước nhạt màu xanh xanh.
Êm đềm muôn cánh
buồm thanh,
Gió chiều vờn
lượn xung quanh cợt đùa.
Một ngày giông
bão chợt vừa
Quét ngang vội
vã đánh lừa trần gian!
Cỏ cây ngơ
ngác than van,
Sông Ba nước
lẫn máu loang đỏ ngầu.
Thanh bình
nay bỗng đổi mầu,
Đâu thơ mộng
nữa, tiếng sầu dội vang!.
Tỉnh Lộ Bảy tiếng
súng hoang ,
Xác người xếp
lớp , ngổn ngang kinh hoàng!
Trẻ thơ mắt mở
ngỡ ngàng,
Nằm bên thây
mẹ giữa hàng người ma!
Tiếng khóc lạc
lõng xé da,
Lẫn trong đạn
nổ lướt qua xé trời .
Em tôi lạc mất
nụ cười ,
Lạc luôn tất
cả những người thân xưa .
Trời đâu trời
nổi gió mưa,
Biển đâu bỗng
dậy sóng đưa phủ đầu !
Đất bằng tung
tóe nát nhầu,
Hồn hoang xao
xác, nguyện cầu cho ai ?
Tháng Ba thống
khổ lên ngai,
Tháng Ba yên ấm
thoát thai phũ phàng.
Bốn mươi năm
đã rõ ràng,
Sao như vẫn
thấy bàng hoàng ruột gan!
Mắt còn ẩn
dấu chấm than,
Tim không
ngưng nghỉ lời van xé lòng !
Thu Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét