CHÚT
TÌNH CÒN LẠI XIN DÀNH MAI SAU
Em vẫn biết đời
không gì trọn vẹn,
Nhưng tâm tư
vẫn năm tháng mỏi mòn!
Dầu gió sương
chẳng phai nhạt lòng son,
Và duyên nợ
đã đành thôi, oan trái !
Em vẫn muốn
bóng hình xưa giữ mãi,
Để Đông về
hong ấm trái tim mơ.
Cho đêm Hè còn
cháy những ý thơ,
Và Thu đến
ươm mộng vàng trên lá.
Ánh nhìn kia xin
không là xa lạ,
Dẫu mắt buồn
theo ngày tháng phôi phai .
Vẫn theo em
trên vạn nẻo đường dài ,
Luôn nồng ấm,
gây rộn ràng vương vấn.
Có bao nhiêu,
mấy mươi năm đời ngắn,
Những bắt đầu
là sự tình cờ thôi.
Nhưng nợ nần từ
muôn kiếp xa xôi,
Nên trói buộc
bằng giây tơ quyến rũ.
Người cách xa
đâu phải là tình cũ,
Con tạo thường
thích gây cảnh chia ly
Vì lối quen
nên dễ luyến người đi,
Tình dang dở
là tình bền muôn kiếp .
Đoạn cuối
cùng cũng là phần nối tiếp,
Để muôn đời
mình vẫn mãi của nhau.
Lỡ chia ly
thêm lần nữa mai sau,
Không hoảng hốt,
không thấy đời thống khổ….
.
Thu Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét