Thứ Hai, 25 tháng 4, 2022

SỰ DÃ MAN CỦA "CON NGƯỜI".




 https://www.facebook.com/ngoclanreview/videos/1014772535806526


SỰ DÃ MAN CỦA "CON NGƯỜI".



Từ những diễn biến trong cuộc chiến Nga và Ugraine cả hơn 2 tháng nay mà chưa biết đến bao giờ mới kết thúc. Bao nhiêu ngàn người dân vô tội đã chết tức tưởi bởi đạn bom do kẻ xâm lăng cố tình dội xuống! Biết bao nhiêu lính tráng của cả 2 bên đã tử vong bỏ lại cha mẹ già, vợ trẻ con thơ.

Bên Nga thì bởi sự tham vọng bá quyền, ép buộc hay dẫn dụ các trai tráng vào đường tử lộ phi chính nghĩa, và Ugraine vì bảo vệ đất nước khiến cả thanh niên và phụ nữ chịu hy sinh cầm súng làm một người lính thực thụ...



Tất cả đang phơi bày hình ảnh của bên chính bên tà, sự chết chóc kèm theo những giọt nước mắt đau khổ của người ở lại... Những ngôi nhà, các thành phố tan hoang đang phơi bày lan tràn trên các phương trên xã hội. Ôi! đau xót lòng...

Cộng thêm với clip vừa được post trên FB về cách hành xử công khai, thiếu tính nhân của người đầu bếp này khiến tôi bỗng nhiên đâm ra hoài nghi và sợ hãi.



Con người khác loài vật ở chỗ có tâm tánh. Nếu con người không còn nhân tính nữa thì sao, và nếu tách riêng hai chữ "Con" và Người", thì hẳn khác gì nhau giữa người và vật? Loài vật giết hại nhau vì bản năng sinh tồn, nhưng con người lại đôi khi vì cái hư danh, sự tham vọng chính trị và lòng háo thắng mà không kể đến hậu quả mình gây ra. Vô hình chung con người đó đã trở thành loại dã thú nguy hểm không cùng, và loại dã thú này đang bị khắp thế giới Tự Do khinh khi, đang bị hầu như cả nhân loại đồng lòng muốn triệt hạ .



***

Quay trở lại clip dưới đây. Có phải chăng cũng vì quan niệm: "Vật dưỡng nhân" khiến cho con người khao khát đua nhau tìm kiếm các loài vật quý hiếm, hay loài động vật đặc biệt khác thường?

Có phải họ muốn thỏa mãn cái "HƠN NGƯỜI", hay bình thường chỉ để thưởng thức những món ăn "độc và lạ". "Độc" và lạ kể cả hành động trong khi chế biến, đây mới là điều đáng nhắc.

Có người vì muốn thỏa mãn cái tôi quá lớn, chỉ chú ý đến sự hiện hữu hay quan tâm và ca tụng của người chung quanh mà đã trở thành loài vô tình. Trong khi con người được tạo hóa ưu ái, vốn hơn hẳn những con vật ở chỗ được coi là giống hữu tình, có bộ óc khá thông minh. Họ biết dùng trí lực để chế ngự các loài vật dù là sư tử, hổ báo. Họ có sự thông minh và khéo léo để phát minh ra những tiện nghi có ích cho đời sống. Càng ngày nền khoa học đã chứng minh con người đứng trên tất cả muôn loài. Có khi nào thông minh quá hóa cuồng không nhỉ!

 

Hay có phải chăng vì sự tiến hóa của văn minh hay khoa học vượt bậc lên quá cao một cách bất thường, khiến đầu óc một số người cũng trở thành không bình thường? Hoặc thời buổi hai chữ "Con - người" dần tách biệt để càng ngày nguời ta càng trở nên vô cảm, lạnh lùng, khắc bạc?

Họ có thể không ngại ngần ám hại hay lường gạt ngay chính cha mẹ, người thân yêu nhất. Họ cũng có thể giết ăn thịt cả con vật trung thành, loại thú nuôi sẵn sàng hy sinh và cùng đồng cam cộng khổ bên cạnh họ nhiều năm. Họ có trí óc vượt bực, họ có khả năng thuần phục, bắt giam và thậm chí giết hại tất cả loài vật nào họ muốn. Vậy thì có nên oán ghét khi có ai đó vô tình bị loài ác thú như hổ báo hay sư tử, rắn giết hại không?

"Cá ăn kiến, và kiến ăn cá", ai biết được sẽ có một ngày họ nhận quả báo, ngày đó không hề không báo trước!

 

Xin mượn hai câu thơ của đại thi sĩ Tản Đà Nguyễn Khắc Hiếu trong bài thơ “Đời Đáng Chán” để cảm thán:

 

"Giang hà nhật hạ nhân giai trọc

Thiên địa lô trung thục hữu tình".

 

Vâng, trong cõi đời ô trọc này còn ai có được tấm hữu tình?

 

Nhã Giang Thu Tâm


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét