Chủ Nhật, 3 tháng 4, 2022

PLEIKU CỦA TÔI

 


PLEIKU CỦA TÔI

 

Pleiku của tôi, xôn xao ngày cũ
Của rộn ràng tà áo trắng bay bay
Chiều tan trường tâm hồn nhỏ mê say
Chân ríu rít theo nhau về ngõ nhỏ.
 
Pleiku của tôi, bùn lầy đất đỏ
Núi đồi, nương uốn lượn lúa xanh rì
Đẹp làm sao Biển Hồ, bức tranh thi
Tốn giấy mực, ướp hồn thơ lai láng
 
Pleiku của tôi ngọt ngào, duyên dáng
Đậm sắc màu của mộc mạc, chân quê
Dẫu người đi xa mấy dặm sơn khê
Giấu trong tim một Pleiku tồn tại.
 
Pleiku của tôi, núi rừng hoang dại
Nhưng tình người đầy thân ái, dễ gần
Dù từ đâu chỉ một dạo dừng chân
Đà vương vấn nhớ nhung từng con dốc.
 
Pleiku của tôi gió mùa xoay lốc
Xưa bụi mù che phủ cả không gian
Nay đổi thay đến mấy cũng vẫn đan
Niềm viễn xứ giây tơ ngày tao ngộ...
 
Pleiku của tôi, Pleiku của độ
Dã quỳ xinh, vàng rợp khắp cánh đồng
Nửa thế kỷ rồi, biết có còn không?
Ôi! ký ức xa xưa mà cháy bỏng...
 
Nhã Giang Thu Tâm
Apr 2022

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét