CHỦ NHẬT VUI.
Sáng Chủ Nhật 25 -10-2020, sau một đêm trằn trọc khó ngủ tôi cảm thấy hơi mệt mỏi và bần thần. Không muốn thất hẹn, tôi vội vàng sửa soạn từ sớm. Nhìn ra ngoài, trời trong xanh và nắng dìu dịu, đã ra vẻ mùa Thu rồi. Đây là mùa mà tôi thích nhất trong năm, bởi sự nhẹ nhàng của không gian và thời tiết hơi lành lạnh khiến cho tinh thần tôi vô cùng dễ chịu. Đầu hơi nhức vì ngủ ít nhưng với sự rộn ràng nao nức, tôi lái xe ra khỏi nhà từ 9:40 để kịp giờ.
Bước xuống xe cùng hòa vào giòng người đang nhốn nháo chuyện trò, những tấm banner căng ra rực rỡ dưới ánh nắng mặt trời, như hãnh diện về tinh thần của những người Việt không Cộng sản. Những khuôn mặt hiện diện nơi đây, quyết ủng hộ vị Tổng Thống Hoa Kỳ đang tranh đấu cho nền tự do và công bình của toàn dân Mỹ, cho hòa bình của cả thế giới và nhất là đập tan âm mưu biến đất nước này thành xứ Xã Hội Chủ Nghĩa tàn độc. Chúng tôi, những người đủ mọi thành phần đã rời bỏ Quê hương Việt Nam ra đi để tránh nạn Cộng sản, mấy chục năm nay được nhập cư vào Hoa Kỳ và được hưởng mọi ưu đãi cùng sự giáo dục nhân bản. Mảnh đất tạm dung thân yêu này hiện là quê hương thứ hai của chúng tôi, không thể bị nhuộm đỏ bởi bàn tay của nhóm người không những quên trách nhiệm phải giữ gìn, mà chỉ vì quyền lợi bản thân hay phe nhóm mà bán rẻ nơi cha ông họ đã dầy công gây dựng.
Sau khi làm đủ các lễ nghi, chào cờ và một phút mặc
niệm như thường lệ, đoàn quân bắt đầu xuất phát. Sự đông đảo vượt mức ấn định bất
ngờ của người tham gia chắc hẳn đã khiến cho ban Tổ chức bối rối không ít. Khó
tránh khỏi cảnh thiếu trật tự, tôi nhận ra cái lúng túng trong cách điều hành.
Trên đường đi, tuy họ đã cố gắng chỉ dẫn nhưng vẫn có xe bị lạc hay chạy quá
nhanh nên giòng xe bị gián đoạn khi qua các trụ đèn giao thông. Máy Walkie Talkie
liên tục hoạt động kêu gọi, kiểm soát và hướng dẫn. Giòng xe rồng rắn nối đuôi
nhau chạy trên các con đường quanh thành phố San Jose, rộn ràng và kiêu hãnh với
những lá cờ vươn cao trong gió lộng. Ngồi trên xe, tôi nghe rõ tiếng phần phật
của các lá cờ đang vùng vẫy trong gió như khêu lên sự phấn khích trong ngọn lửa
đấu tranh.
Dọc đường, nhiều chiếc xe bóp kèn inh ỏi biểu hiện
sự đồng tình. Nghe các anh trong ban điều hành nói chuyện và dặn dò nhau cách đối
phó khi xảy ra biến cố bất ngờ, tôi hơi lo lắng trong lòng chỉ sợ gặp đám phá
hoại dọc đường gây ra trở ngại. Nhưng đòan người đã an toàn từ lúc khởi hành đến
khi trở về, mặc dù gặp một số rất ít bọn lưu manh chỉ trỏ nói bậy chứ không có động gì quá đáng. Hình như duy chỉ có xe chúng
tôi ngồi bị ném trúng mấy cái trứng gà làm cửa kính băng ghế sau bị lem luốc. May mắn là cửa
vừa mới kéo lên nên đã kịp tránh không làm bẩn người. Tôi đã đùa khi anh Nguyễn
Hữu Nhân nói:
“Sao chúng nó chỉ ném trứng vào xe của mình thôi?”:
“Chắc chúng điều tra ra biết xe của thủ lĩnh nên mới
tặng riêng món quà đặc biệt”.
Trong lòng xe, tiếng cười ồn ào của 4 người che lẫn
các tiếng bao tử đang réo gọi được đổ xăng...
Tôi được biết, điểm cuối của hành trình sẽ lên tới
tận Milpitas, dự định sẽ chấm dứt lúc 1 giờ trưa sau 2 tiếng diễn hành. Có lẽ
do xuất phát hơi trễ và đoàn xe quá đông nên sự chậm chạp khó tránh khỏi. Đi hưa
hết 1 vòng quanh San Jose đã gần hết thời gian, mọi người lại quyết định phải thêm 1 tiếng nhưng
cuối cùng vẫn không kịp đi hết hành trình. Hơn 2 giờ chiều, nắng còn chói chang
ấm áp và chúng tôi vẫn còn khá hăng hái, cuộc dạo chơi lý thú của ngày cuối tuần
phải chấm dứt một cách nuối tiếc...
Xin thành thật cảm ơn anh chị Nguyễn Hữu Nhân, luôn hăng hái và nhiệt tình trong mọi công việc xã hội, hội đoàn. Anh chị không hề ngần ngại đóng góp vừa cả công lẫn của. Không thể phủ nhận tấm lòng của anh chị vô cùng quý báu trong thời buổi khó khăn này.
Chúng tôi chia tay trong sự hào hứng, xin hẹn lại tuần sau, ở buổi diễn hành cuối trong mùa bầu cử 2020. Cầu nguyện cho Tổng Thống Trump được chiến thắng cho thỏa lòng mong đợi của những người yêu nước, chuộng tự do và công bằng.
Nhã Giang Thu Tâm
San Jose 25-10-2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét