Thứ Bảy, 24 tháng 10, 2020

BAO GIỜ TÓC GIÓ THÔI BAY

 


BAO GIỜ TÓC GIÓ THÔI BAY!

Tóc vẫn bay trong chiều xao xác gió
Sợi dịu dàng, sợi vùng vẫy dọc ngang
Gọi nắng về hong ấm trái tim hoang
Cho giây phút ngọt ngào cơn ảo mộng  
 
Thu đã về cho không gian lồng lộng
Trời tháng Mười nhớ quá sắc hoa vàng
Dã quỳ đâu sao tâm tưởng vương mang
Ôi! Dĩ vãng tưởng phai, choàng tỉnh giấc!
 
Nghe tâm tư bàng hoàng làn gió bấc
Quất liên hồi làm run rẩy hồn đau
Người ra đi và kỷ niệm theo sau
Để thổn thức niềm cô đơn về dỗ.
 
Hoàng hôn phai, bèo dạt không bến đỗ
Thu sắc màu cũng héo úa bao giờ
Cả ngôn từ chợt đông lạnh bơ vơ
Để xúc cảm nhạt nhòa nơi đáy mắt...
 
Một trái tim mỏi mòn câu son sắt
Suối tóc mềm buông mãi dáng chờ mong
Đêm tối dần đang đón đợi bên song
Cười nửa nụ ngậm ngùi thương thân phận...
 
Nhã Giang Thu Tâm
(Oct 2020)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét