MẮT EM THU VỀ
Gió lành lạnh heo may
Thu giăng màn che kín
Mây cũng buồn không bay
Giữa mờ ảo nhạt nhòa
Màu chiều trong sương trắng
Bên chân trời xa xa
Biển uốn lượn dịu dàng
Hải Âu bay lặng lẽ
Giữa nền trời mênh mang
Đứng cúi đầu chơ vơ
Trăm năm hoài ngóng đợi
Những con sóng bỏ bờ
Có phải là vách ngăn
Hay ngọt ngào bến đỗ
Nơi thoa dịu nhọc nhằn ...
Thiên nhiên nào biết nói
Sao lòng mình xôn xao
Thu nào không ảm đạm
Khiến tim tôi nghẹn ngào!
Khung trời xưa bất chợt
Về đây thấp thật buồn
Kỷ niệm nào lả lướt
Cho giọt sầu đổ tuôn.
Cánh chim chưa biết mỏi
Chân tôi đã mệt nhoài
Trên đường bay ngàn lối
Bỗng nghe oằn đôi vai...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét