Thu đã sắp tàn anh biết không?
Xác khô rỏi rụng ngập sân hồngCông viên lặng lẽ mình em đợi
Thương kẻ bên trời, người cuối sông!
Quanh em chỉ có gió xôn xao
Có tiếng lá rơi buồn xạc xàoLẫn tiếng chim rừng kêu lẻ bạn
Và em một bóng nhỏ hư hao…
Xót xa tìm dáng cũ mùa Thu
Ngơ ngác nụ cười kẻ mộng duNắng đã nhạt nhòa, chiều sắp tắt
Thấy lòng… sương trắng phủ âm u
Em cứ mơ hồ chẳng lối ra
Ngại ngần ôm chiếc lá khô già Khi rừng đứng đợi cành xơ xác,
Là lúc Đông về gợi xót xa?
Nhã Giang Thu Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét