VU LAN NHỚ MẸ
THƯƠNG CHA
Mùa Vu Lan
tìm vào nơi thanh tịnh
Giữa núi đồi vang
vọng tiếng chuông ngân
Lòng bồi hồi đứng
lặng bước trong sân
Thương cảnh
cũ, người xưa đâu xa vắng!
Nhớ song
thân, mắt môi tràn vị đắng
Tìm đâu đây hình
bóng đã ngút ngàn
Nỗi ngậm ngùi
đau nhói cả tâm can
Thời gian chậm
cho hồn thêm băng giá.
Nhìn sắc tươi
của cỏ cây hoa lá
Nghe võ vàng màu
úa của lòng con
Nụ cười nào
che dấu nét héo hon
Đời không trọn
nên chuỗi ngày ngơ ngẩn…
Giữa sân Chùa,
một mình con thơ thẩn
Chỉ chung
quanh cơn gió đến cợt đùa
Ngoài kia đời
vẫn treo giải thắng thua
Con bỏ cuộc,
lánh xa tìm chỗ nấp.
Nhớ song
thân, con cúi đầu, tay chắp
Mẹ Cha ơi, dẫu tóc có phai màu
Lời dặn dò thấm
đậm đến mai sau
Xin phụ mẫu thảnh
thơi miền Cực Lạc.
Nhã Giang Thu
Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét