Thứ Năm, 11 tháng 8, 2016

ƯỚC VỌNG

ƯỚC VỌNG


Chàng Ngưu Lang đợi chiếc cầu Ô Thước
Mỗi năm về gặp lại Chức Nữ xưa
Còn riêng tôi lỡ để người đi trước,
Nên ngậm ngùi lẻ bóng bước trong mưa...


Tìm đâu đây những buổi chiều sương lạnh
Dìu nhau đi khi nắng xế nhạt nhòa
Giờ mình tôi co ro, trong cô quạnh
Vòng tay nào, nhớ đến nỗi xót xa!


Có lời thơ: người đi nửa hồn mất
Nửa còn kia bỗng ngơ ngẩn dại khờ
Sao riêng tôi cả linh hồn tím ngắt
Chuỗi ngày dài trong Thu úa ngu ngơ...


Tôi vẫn biết đời chỉ là ảo ảnh
Là phù du, với trăm nỗi trái ngang
Và phận người có ai cùng một cảnh
Ước mong nào được như ý riêng mang?


Tôi vẫn sống cho tròn đời dương thế
Để người đi yên dạ chốn xa xôi
Một mai đây khi hoa tàn bóng quế
Xin cho tôi một nấm đất bên đồi...


Tôi sẽ được thênh thang nhìn khoảng rộng
Đón gió nồng khi Hạ đến thay Xuân
Ngắm mây bay giữa trời không lồng lộng.
Có muôn hoa kề cận, thế tình quân!...
Nhã Giang Thu Tâm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét