VẾT CHẠM TRONG TIM
Mực vấy trên thân áo,
Còn có thể giặt ra.
Vết tình đã lỡ chạm,
Làm sao xóa cho nhòa?
Tình không tròn, càng đậm,
Càng cháy nồng thiết tha.
Gôm chỉ dùng trên giấy,
Không thể tẩy thịt da!
Tình đầu thời khờ khạo ,
Như bướm lượn yêu hoa.
Khi dừng chân lãng tử
Trời ngả bóng chiều tà
Anh làm tương tư thảo
Ngồi gẩy nốt nhạc trầm
Tay đàn, tâm áo não,
Thương tình cũ xa xăm…
Nhã Giang Thu Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét