TÀ ÁO NĂM XƯA
Bài thơ tôi viết đã lâu,
Màu xanh hy vọng trong câu thơ tình.
Kèm thêm cả mấy tấm hình,
Làm duyên một chút cho mình thêm tươi.
Bao năm áo đã tả tơi,
Vẫn còn ôm ấp chơi vơi bóng người.
Mùa Giáng Sinh đến trong đời,
Đem ra mặc lại, gượng cười với gương..
Như giọt sầu mãi còn vương,
Khối tình một thuở vẫn đương rộn ràng.
Dẫu đời ngăn cách đôi đàng,
Dù thời gian đã mơ màng trôi nhanh.
Đâu còn, xa lắc tuổi xanh,
Cảm ơn ký ức mong manh một thời.
Cảm ơn người gợi, mở lời
Để lòng nhớ mãi xa vời bóng xưa...
NG. Thu Tâm
Mấy Dòng Thơ Đáp Tạ
Bài thơ tôi viết đã lâu,
Màu xanh hy vọng trong câu thơ tình. Kèm thêm cả mấy tấm hình, Làm duyên một chút cho mình thêm tươi. Bao năm áo đã tả tơi, Vẫn còn ôm ấp chơi vơi bóng người. Mùa Giáng Sinh đến trong đời, Đem ra mặc lại, gượng cười với gương.. Như giọt sầu mãi còn vương, Khối tình một thuở vẫn đương rộn ràng. Dẫu đời ngăn cách đôi đàng, Dù thời gian đã mơ màng trôi nhanh. Đâu còn, xa lắc tuổi xanh, Cảm ơn ký ức mong manh một thời. Cảm ơn người gợi, mở lời Để lòng nhớ mãi xa vời bóng xưa...
NG. Thu Tâm
| Mặc dù thơ viết đã lâu, Nhưng còn đọng mãi những câu ân tình. Xem thơ lại thấy bóng hình, Ngày xưa vẫn mãi đẹp xinh nụ cười. Dòng đời chìm nổi tả tơi, Tấc lòng vẹn giữ cho người tình chung. Giáng Sinh về nhớ mông lung, Nhớ người một thuở cùng chung mộng lành. "Áo Xuân Em Mặc Vì Anh", Vì người đã kết duyên lành tóc tơ. Đường trần chưa trọn ước mơ, Nhìn tà áo cũ hồn thơ nghẹn lời. Âm dương chia cách phương trời, Câu thề em vẫn một đời thuỷ chung. Mai sau tiên cảnh trùng phùng, Sắc son lòng chẳng thẹn cùng tình quân.
ĐHSR.
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét