“TÀU LẠ” TRÊN QUÊ HƯƠNG
Bao nhiêu năm
tai tôi nghe nhàm chán
Một cụm từ “Tàu
lạ” đến ngạc nhiên !
Người dân tôi
luôn bị lũ Tàu điên,
Nhận chìm, giết
, bắt chuộc tiền đổi mạng.
Vùng biển
nhà, quan tham đều biệt dạng,
Cúi gục đầu
trước cướp biển dã tâm .
Mắt tai ngơ
trong hiểm họa âm thầm,
Muốn nước Việt
đổi tên trong toan tính ?
Kẻ lãnh đạo cứ
dần dà né tránh,
Mặc dân lành khốn
khổ ,tự diệt sinh !
Vùng biển xưa
Ông Cha ta tận tình,
Luôn gìn giữ
cho đời sau con cháu.
Từng tấc đất
là bao nhiêu xương máu,
Vạn gia đình
tan nát bởi quê hương .
Vẫn quyết không
ta thán vì tình thương,
Nay rước giặc
về xéo dày tan nát.
Chống quân
thù qua biểu tình, tiếng hát,
Mình xử mình :
đánh đập chẳng nương tay !
Dùng cũi gông
, kềm xiết với tù đày,
Dùng vũ khí trấn
áp người cô lẻ .
Sao không trưng
cả đoàn quân mạnh mẽ,
Ngăn quân thù
hầu cứu lấy giang san ?
Hay đã trót
mang dòng máu ác gian ,
Đem đất mẹ
làm của riêng mua bán ?
Hay há miệng
mắc xương làm sao dám,
Sợ BẠN VÀNG
trở mặt mất Đảng Viên ?
Cả nghìn năm
đô hộ lẽ nào quên,
Hay lại muốn
thêm một đời nô lệ ?
Chỉ dân lành
là nhận điều tồi tệ,
Kẻ trước trên
đã sớm chọn đường lui,
Rải khắp nơi,
nhà cửa sẵn cả rồi .
Chưa binh loạn
đã nhanh tay tẩu tán !
Quê hương tôi
khắp trời câu than oán,
Lòng sục sôi căm
phẫn đang bùng lên.
Chờ chiếc
diêm , ánh lửa đốt sáng đèn ,
Soi đêm tối,
dẹp tan bầy quỷ đỏ.
Thu Tâm
Cảm xúc qua
những hình ảnh đau thương.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét