MƯA NẮNG HAI ĐẦU NỖI NHỚ
Bên kia sông ướt
đường mưa phong tỏa,
Bờ bên này nắng
chói hắt trên vai.
Từ hai nơi cùng
nhớ về mùa Hạ ,
Nghe trở trăn
qua từng tiếng thở dài …
Anh nơi ấy đắm mình trong ngõ cụt,
Ngày lẫn đêm trăn
trở cánh tay trần .
Cố vươn cao
lên trời xanh vun vút,
Mắt dõi tìm đâu
mây núi cách ngăn !…
Mưa tháng Sáu
dầm dề không nỡ dứt,
Nên Hạ buồn
ray rứt cắt lòng đau .
Cả không
gian, thời gian cùng đồng nhất ,
Cho hoàng hôn
lẳng lặng dáng âu sầu !
Nắng nơi đây chói
nhòa trong mắt mỏi,
Tỏa lung linh
nhảy múa sáng màu tươi.
Trời Cali ấm
nồng thời gian đổi ,
Mà lòng tôi dấu cũ vẫn không vơi…
Mấy mươi năm
chuyện xưa ngày tháng ấy,
Sao vẫn hoài là
vết mới hôm nay !
Hai phương trời
, mưa sầu và nắng cháy,
Nhưng tâm đồng
chung nỗi tiếc thương đầy !
Một tuổi thơ,
với bao mùa phượng đỏ,
Một đổi đời dẫn
dắt bước phân ly .
Một quê hương
không thể nào dứt bỏ,
Để trong tôi âm
ỉ mãi tình bi …
Thu Tâm.
6-14
.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét